Hóa ra đến Vinh đúng là không phải để làm việc, Bình An đã chủ ý đưa cô đi hẹn hò như lời anh nói. Buổi chiều hôm đó anh đưa cô đi thăm thành phố, thăm các danh lam thắng cảnh nổi tiếng rồi chiều muộn về hai người cùng đi tắm biển. Từ lúc yêu anh đến giờ cô chưa từng có cảm giác hạnh phúc trọn vẹn như thế. Hai người bên nhau ở một nơi rất xa, tách biệt với những người mà họ biết, không cần phải lo lắng, không cần phải giấu diếm. Chưa bao giờ cô cảm thấy anh ấy quấn quýt bên cô hơn thế. Bất cứ lúc nào đi đâu cũng nắm lấy tay cô, ôm lấy eo cô khiến cho bao đôi mắt xung quanh cứ nhìn mãi, bao thiếu nữ mới lớn khẽ thầm ghen tị. Dù gì anh ấy đẹp trai thần thái đến thế kia mà! Nhất là lúc nhìn thấy thân thể anh ấy trong bộ đồ bơi, cao ráo vững chãi, nước da trắng đến con gái cũng phải phát hờn. Dù đã yêu nhau mấy tháng rồi nhưng Ngân Hà chưa bao giờ chán khi nhìn thân hình ấy. Cả khuôn mặt nữa. Vì sao trên đời lại có một khuôn mặt đẹp đáng ghen tị đến thế! Đúng là ông trời đã tạo ra bao nhiêu tác phẩm xuất sắc nhưng kiệt tác chính là Bình An! Buổi tối về anh ấy đưa cô đi ăn hải sản ở nhà hàng sang trọng bậc nhất thành phố, rồi hai người dắt tay nhau đi dạo, đi ngắm biển về đêm. Mà thực ra đêm cũng chẳng nhìn thấy gì hết, chỉ có hai thái cực đối ngược nhau, một bên là ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-co-nhan-ra-toi/2909581/chuong-69.html