Và rồi hình như người ta vẫn báo cho Bình An biết, chỉ có điều lúc đó đã là lúc anh đang ngoài sân bay. Lúc Ngân Hà ngồi nghe tư vấn của bác sỹ để điện thoại trong phòng bệnh anh ấy có gọi cho cô, khi về đến nơi thì thấy có hai cuộc gọi nhỡ nhưng cô không muốn gọi lại. Mà giờ có muốn gọi chắc cũng không được nữa vì anh đã lên máy bay rồi.
Bình An vắng mặt. Đây cũng là lúc cô có thời gian để bình tâm, để tự hỏi bản thân nên làm gì tiếp theo. Hôm qua trong lúc mơ hồ cô đã nghe anh ấy nhắn nhủ hãy chờ anh về, chờ anh về rồi hai người họ nói chuyện. Mọi việc đã rõ đến thế này thì cô và anh nói chuyện có còn cần thiết không? Mọi chuyện đã rõ thế này không phải cô nên là người biết đường mà rút lui à?
Thực ra Ngân Hà không biết nên làm gì là tối ưu nhất. Bản thân vẫn ở trong tình trạng chờ đợi, tiến thoái lưỡng nan. Nói là rút lui nhưng cô cũng không biết nên rút lui thế nào, làm sao có thể rút lui một cách triệt để cho đến khi buổi trưa hôm đó nhận được một cuộc gọi hối hả từ Anh Đào. “Ngân Hà à, tớ có thai rồi!”. Ngân Hà ngạc nhiên đến không ngậm được miệng. Từ hôm qua đến giờ nghe tin một ai đó có thai đều làm cho cô hoảng sợ “Không mừng cho tớ ư?”. “Ồ không, sao lại nói thế, chúc mừng cậu!”. Ngân Hà vội vã. “Tin tức này đột ngột quá khiến tớ trở tay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-co-nhan-ra-toi/2909574/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.