Lúc đi học, mỗi trường học cũng đều có vài nhân vật điển hình để khích lệ học sinh toàn trường. Bọn họ có thành tích học tập xuất sắc, lại biết tôn trọng thầy cô và bạn bạn bè. Và ngoài ra, ngoại hình họ thường trông rất hấp dẫn. Người như vậy, là học sinh gương mẫu, đó cũng là chuyện đương nhiên. Mà những học sinh khác, nhìn từ dưới lên, càng tự nhiên thêm lộ ra vẻ nhỏ bé. Bạn học Ôn Viễn chính là một con người nhỏ bé trong tập thể đó.
Bắt đầu phân tích từ điều kiện cá nhân của họ.
Đối với những cô gái mười bảy mười tám tuổi , thì với chiều cao 1m60 cũng là một chuyện bình thường. Xét về vẻ bề ngoài thì Ôn Viễn có một đôi mắt đen tuyền, sáng ngời, khi cười thì cong lên thành hình cong trăng lưỡi liềm. Lại thêm một gương mặt với hai lúm đồng tiền. Nhìn rất đáng yêu.
Nhưng mà với ngoại hình của Ôn Viễn, thì cũng không thể gọi là mỹ nữ, cùng lắm chỉ được gợi là thanh tú mà thôi. Theo như Triệu Duy Nhất nói thì về chuyện phát dục, cô vẫn còn phải cố gắng. Nói tóm lại nếu dùng từ hình dung về Ôn Viễn thì chỉ có hai từ bình thường.
Điều này làm cho Ôn Viễn có chút không vui, nhưng mà chỉ trong lát sau thì lại dùng điều khác để an ủi chính mình, ví dụ như thành tích học tập.
Ở trong lớp vừa dán tờ phiếu điểm hàng tháng, Ôn Viễn tự thuyết phục mình, cô đứng hạng thứ hai mươi mốt cũng coi như là tốt rồi, trên trung bình! Đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-ve-em/77085/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.