Chương 77: Không biết bơi * Bất ngờ ngoài dự liệu, Lion mừng đến mức chẳng giống một con chó bệnh chút nào, phóng vọt tới, bốn chân gần như không chạm đất, điên cuồng chạy vòng quanh Chương Tuyết Dương. Tô Đình còn đứng ngây trên ban công: “Sao anh về rồi?” “Chuyến bay đến sớm.” Chương Tuyết Dương ngồi xuống, nâng mặt Lion xem một chút, đưa tay búng lên trán nó: “Đáng đời.” Đáng đời thì đáng đời, nhưng Lion cả đời chưa từng nghĩ tốt về Chương Tuyết Dương đến vậy, mặt dày thêm chút nữa chắc cũng muốn được anh bế kiểu công chúa rồi. Nó dính anh sát rạt cả đường, hận không thể theo anh vào tận nhà vệ sinh. Chương Tuyết Dương cũng không còn lạnh lùng như trước, thấy nó dính dấp thế, nghĩ đến việc nó mới bệnh xong, anh cũng chịu bỏ thời gian ngồi cạnh nó rất lâu. Lion ngủ thì đã sang nửa đêm, Tô Đình đi tắm, Chương Tuyết Dương đóng cửa ban công lại. Trong nhà yên tĩnh đến mức không một tiếng động, anh đi dọc hành lang đến phòng tắm, nghe bên trong loang xoang tiếng nước rơi. Anh không phải không muốn. Mấy khoảnh khắc khó chịu đến phát điên, lúc tự mình giải tỏa anh biết trong đầu mình đang nghĩ gì, chỉ đơn giản một cái tên: Tô Đình. Bây giờ người ở ngay trước mắt, anh đương nhiên thèm khát những vận động ái tình mãnh liệt, thả lỏng, và tùy ý hơn rất nhiều. Tô Đình không biết anh đứng ngoài nghe. Khi bước ra thì bị dọa giật mình: “Anh đứng đây làm gì?” Chương Tuyết Dương đi tới, chạm vào mái tóc ướt của cô: “Để anh giúp em.” Nói xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041824/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.