Chương 73: Có phải con chọc người ta buồn không? * Ở nhà mình nửa ngày, Tô Đình làm tổng vệ sinh, dọn xong thì mệt đến mức nằm phịch xuống giường, lại nghĩ tới Chương Tuyết Dương. Ở chung càng lâu, dường như càng cảm nhận được một số cảm xúc rất nhỏ của đối phương, ví dụ lần này về nước, Tô Đình cảm thấy anh có chút gì đó không đúng, nhưng vấn đề nằm ở đâu thì cô lại nói không rõ. Cô trở mình, muốn nhắn tin cho anh, nhưng điện thoại cầm trong tay hồi lâu, cuối cùng vẫn không gửi. Cứ đến cuối năm, tiệc tùng lại nhiều đặc biệt. Buổi trưa hay buổi tối, mỗi lần Tô Đình đi ngang qua nhà bếp, luôn thấy trong bếp treo nguyên con heo sữa quay đã nướng xong, cùng những món đang chuẩn bị sắp đĩa. Mệt đến như vậy, không tránh khỏi có nhân viên chịu không nổi mà xin nghỉ việc. May là có những bạn sinh viên làm thêm kỳ nghỉ đông chống đỡ, nên nhân sự cũng không đến mức thiếu thốn đến độ không vận hành nổi. Hôm đó họp sáng xong, Tô Đình nói với Đới Ngọc Lan một chuyện: bên Yết Dương có mấy thầy cô muốn qua tham quan Chương Ký, tiện thể xem sinh viên: “Bên phòng việc làm và cả thầy cô dạy chuyên môn đều có, nhất là bên chuyên ngành nấu ăn, nói là muốn qua bên mình xem thực tế, nếu phù hợp thì sau này còn dùng làm tư liệu giảng dạy.” Chuyện này không lớn, Đới Ngọc Lan gật đầu: “Được chứ, em xác nhận thời gian với họ là được… nhưng nếu họ qua, có cần dẫn họ đi tham quan Quảng Châu không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041820/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.