Chương 70: Gã đàn ông hoang – Lên ăn cùng đi * Quảng Đông là một trong những tỉnh mà bão thích ghé qua nhất, không chỉ quét tới Thâm Quyến mà còn ảnh hưởng đến cả Quảng Châu. Mưa trút xuống như pháo nổ liên hồi, gió quật đến mức cây bên đường không đứng vững nổi. Bác bảo vệ chỉ huy xe cộ mà người ướt nửa thân, Tô Đình cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Cô dẫn người đi một chuyến đến ký túc, tóc ướt sũng, váy dính chặt vào chân, vừa về đến văn phòng đã vội lấy khăn giấy lau khô. Chương Như đang ăn trà chiều, hôm nay món ăn có phần “dị thường”, bánh cuốn sốt cao quy linh: “Ăn chút không?” Cô ấy hỏi. Tô Đình lắc đầu, nhìn đĩa đồ đen sì như giẻ lau: “Mùi vị không kỳ lạ à?” Chương Như chấm chút tương đậu phộng: “Cũng ổn, ăn được.” Vị dẻo, không đắng mà còn hơi ngọt, nói chung giản đơn mà cũng là một bữa, ăn xong thấy thỏa mãn. Cô ấy là nhân viên kiểu “ba nhiều”: than nhiều, buồn ngủ nhiều, ăn cũng nhiều. Vứt rác xong lại về bàn làm việc pha cocktail, còn bắt chước mấy anh trai “lấp lửng” trên mạng, l**m cổ tay một cái, khiến Tô Đình bật cười đến mức hắt xì. Tết âm lịch tuy chưa tới, nhưng lịch dương đã sang một trang mới. Các loại thống kê, báo cáo tổng kết bắt đầu dồn dập, tiếng gõ bàn phím trong văn phòng không ngớt. Xử lý xong việc bàn giấy, Tô Đình liên hệ với bên Yết Dương về nhân công làm thêm dịp nghỉ đông, rồi đi thu lại lô đồng phục cũ. Đợi bên kho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041817/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.