Chương 68: Về nhà – Tinh thần đáng khen * “Anh đang cai thuốc à?” Lúc này mà còn có tâm trí nghĩ đến chuyện đó, Chương Tuyết Dương liền ép sát lại: “Vẫn còn ngửi thấy mùi thuốc hả?” Tô Đình lắc đầu. Trước đây anh hút cũng không nhiều, chỉ thi thoảng mới nghe thấy thoang thoảng mùi thuốc: “Anh đang cai thật à?” Cô xác nhận lại. “Cai thuốc đâu phải một ngày là xong, em nghĩ khả năng kiềm chế của anh mạnh đến thế sao?” Lion khát nước, vừa về đã chạy đi uống liền. Uống xong nghe thấy tiếng người nói, nó lại chạy ra cửa, tò mò nhìn đôi nam nữ bên kia. Tính tình mềm mỏng thì thân thể cũng mềm mỏng, Chương Tuyết Dương và Tô Đình dừng lại nơi cửa một lát, bắp chân bị lion húc mấy cái, anh quay lại định đuổi nó đi thì Tô Đình lại ôm anh, không chịu buông. Cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, Chương Tuyết Dương khẽ nhướng mày, bèn bế cô lên, vòng qua Lion, đi thẳng vào phòng ngủ. Lúc bước vào, anh định bật đèn, lại bị cô kéo lại, nên dứt khoát cứ để vậy mà đi tiếp: “Ở nhà thấy thế nào?” Anh hỏi. “Gì cơ… thấy thế nào?” “Không phải em nói có người giới thiệu em đi xem mắt à?” Lại còn là hai người, chuyện gì anh cũng nhớ rõ. “Xem mắt thì sao, anh chưa từng đi chắc?” Tô Đình vừa dứt lời, Chương Tuyết Dương đã ngồi dậy định cởi áo, lại nghe cô khẽ cười: “Làm sao bây giờ? Em tới kỳ rồi, hôm nay vừa mới bắt đầu.” Trong ánh sáng mờ mờ, hai ánh mắt chạm nhau. Chương Tuyết Dương bóp nhẹ mặt cô, ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041815/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.