Chương 64: Ăn cỏ gần hang — Mặt dày * “Đi đâu vậy?” “Lên trước đã.” “Em không lên.” Tô Đình xách túi, nói: “Em phải về nấu cơm cho Mạch Mạch.” Cô định đi tiếp, thì cánh tay bị Chương Tuyết Dương nắm lấy: “Dù sao cũng lên trước đã, cùng về.” Hai người giằng co một lúc bên đường, cuối cùng Tô Đình vẫn lên xe. Từ cửa hàng đến khu nhà, rồi từ bãi đỗ xe vào thang máy, cả hai đều im lặng không nói một lời. Cửa nhà vừa mở, Mạch Mạch đã nghe động nên chờ sẵn ở huyền quan. Vừa thấy Tô Đình, nó liền vẫy đuôi lia lịa. Tô Đình ngồi xuống xoa đầu nó: “Đói rồi hả?” Mạch Mạch nhảy nhót khắp nơi, trông chẳng có vẻ gì là đói, nhưng cứ quấn lấy cô mãi, rõ ràng là rất nhớ cô. Tô Đình thay giày, đặt túi xuống chơi với nó một lát, rồi đi vào phòng thay quần áo. Lúc ra ngoài, cô thấy Chương Tuyết Dương đang ở trong bếp. Động tác của anh rất nhanh, bữa tối của Mạch Mạch đã được chuẩn bị xong. Hai người nhìn nhau một cái khi anh mang thức ăn ra. Chương Tuyết Dương đặt chén trước mặt Mạch Mạch: “Em muốn hỏi, hay để anh nói?” Mạch Mạch và Lion không cùng giống chó, nhưng đều rất kén ăn. Chương Tuyết Dương ngăn nó một cái, đặt phần rau củ trước mặt nó, thấy nó ngoan ngoãn ăn hết mới đứng dậy: “Tô Đình, có gì thì cứ hỏi, đừng im lặng như thế.” Tô Đình đang buộc tóc: “Vậy anh nói đi.” Cô cúi người tìm cái kẹp trong ngăn kéo. Chương Tuyết Dương lau tay bằng khăn ướt,
thấy cô loay hoay tìm mãi không ra, bèn đưa cái kẹp từ dưới bàn trà cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041811/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.