Chương 50: Nghiêm túc – Mày vội cái gì * “Sếp Tuyết Dương?” Tô Đình ngạc nhiên: “Sao anh lại tới đây?” “Không phải em nói tan rồi còn tiếp à?” Chương Tuyết Dương giục: “Lên xe đi, tôi đau đầu.” “Tan rồi còn tiếp” là có ý gì chứ? Cô bị lời anh làm đỏ cả mặt, chui vào ghế sau ngồi cùng anh. Khi cửa xe đóng lại, cái cảm giác bị ánh mắt anh cố định một cách mạnh mẽ lại trỗi dậy. Xe vẫn dừng đó, Chương Tuyết Dương không nói gì, chỉ nhíu mày tựa lưng vào ghế, cởi hai nút áo, trông như thật sự đang khó chịu. Các chủ tiệm đều là nhân viên từ tầng dưới lên, ai cũng rất giỏi uống, hết lượt này đến lượt khác mời anh. Anh không gục, quả thật là rất biết chịu đựng. Tô Đình hỏi: “Anh thấy khó chịu lắm à?” “Đầu hơi đau.” Chương Tuyết Dương không mở mắt, giọng nói cũng hơi khàn. Vậy tại sao không về nhà mà lại chạy tới đây? Tô Đình thắc mắc: “Vậy giờ phải làm sao, anh có muốn lên uống chút trà nóng không?” Nói xong cô chợt nhận ra điều gì, vội ngậm miệng lại. Chương Tuyết Dương mở mắt nhìn cô, nhìn gương mặt trắng muốt ấy dần ửng hồng: “Tôi chỉ đến hỏi em một chuyện, em đang nghĩ gì vậy?” Giọng anh có chút trêu chọc. Tô Đình cũng không ngốc, vừa định tránh thì bị anh nắm lấy tay: “Trần Tư Quang, em quen cậu ta à?” Tô Đình hơi sững người, không hiểu sao anh lại hỏi vậy, ngập ngừng đáp: “Thật ra không tính là quen, sao thế ạ?” “Em đang để ý cậu ta.” Theo tính cô thì chẳng bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041797/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.