Chương 46: Trừng – Chỉ nghĩ cách làm sao lừa được em * “Nói gì đây?” Chương Tuyết Dương mở cửa sổ trời, trong xe vẫn còn vương lại hơi rượu của ba cô gái say khướt. Nói gì ư? Nói về lý do anh dạo này cứ khác thường, chứ còn nói gì nữa: “Anh chắc cũng biết rồi chứ?” “Không dám chắc lắm, hay là em nhắc tôi chút đi?” Chương Tuyết Dương nói với giọng thong thả, kiểu cố tình giả ngây mà hỏi. Dù tính cô có hiền đến đâu thì cũng bị chọc cho bốc hỏa, nhìn là biết anh cố tình. “Thôi khỏi nói nữa, tôi cũng không biết anh định nói gì.” Vừa nói, cô vừa kéo túi chuẩn bị xuống xe. Nhưng cửa sổ trời mở ra rồi, cửa xe lại bất ngờ bị khóa chết, rõ ràng là trò của Chương Tuyết Dương. Không nói cũng không cho người ta đi, Tô Đình tức muốn chết. Cô ước gì miệng mình lanh như Chương Như, để còn mắng cho anh một trận. Nhưng rốt cuộc chỉ có thể nắm lấy tay cầm cửa, giật mấy lần rồi gắt: “Mở khóa đi.” Thấy anh không phản ứng, cô bực quá đá mạnh một cái, đến mức anh nghiêng người về phía trước, cánh tay vắt qua lưng ghế, chiếc đồng hồ nơi cổ tay ánh lên một tia sáng lạnh. “Tôi phải về rồi, anh cũng đi nhanh đi, đoạn này có camera, bị chụp là bị phạt đó.” Tô Đình gõ hai cái lên cửa xe, giọng gấp gáp, hơi thở lẫn chút giận dỗi, đôi mắt nhìn anh trừng trừng, ánh lên vẻ bướng bỉnh. Chương Tuyết Dương nhìn cô một lúc, hỏi: “Tô Đình, em nghĩ tôi là người thế nào?” Là người thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041793/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.