Chương 19: Tôi không say – Cậu b**n th** thật * Thấy cô hơi bối rối, mấy giây sau, Chương Tuyết Dương hỏi: “Cô đứng vững không?” “Tôi được mà, tôi không say.” Tô Đình nhanh chóng xách túi xuống đất, vì phép lịch sự nên mỉm cười với ô cửa kính xe mà anh hạ xuống: “Anh lái chậm chút nhé, cẩn thận bọn đua xe.” “Tự mình chú ý an toàn.” Chương Tuyết Dương nhàn nhạt đáp, nhưng lại không rời đi ngay. Anh ngồi trong xe, ánh mắt hờ hững dừng trên bóng dáng mảnh khảnh kia, rất lâu vẫn chưa dời đi. Mãi đến khi Phạm Á Hào gọi tới, hỏi anh có phải lái nhầm đường, chạy đến Phật Sơn rồi không. Nghe đầu dây bên kia ồn ào hỗn tạp, Chương Tuyết Dương ép xuống cơn bực bội trong người, đồng thời tắt đèn khẩn cấp, quay đầu xe rời đi. Khi đến quán bar, Phạm Á Hào đang hát bài Tóc Rối của Trương Học Hữu. “Xin công bố, anh đã làm sai điều gì đó, khiến mái tóc em rối bời…” “Đối mặt chẳng còn trật tự, quá đáng thật rồi, cúc áo cũng cài nhầm mất…” Đó là một quán lounge, quá giờ mở cửa nên chẳng còn bao nhiêu khách. Giữa ông chủ quán ngái ngủ và cô lao công đang quét sàn, Phạm Á Hào ôm mic hát một mình, hưng phấn chẳng khác gì một thằng cố tình giành phần nổi bật. Chương Tuyết Dương chọn một chỗ ngồi, đợi anh ta hát xong mới thản nhiên hỏi: “Bị người ta chơi à?” “Mẹ kiếp, cái mồm xui xẻo!” Phạm Á Hào nhăn mặt, ngồi phịch xuống cạnh anh: “Không ngờ nha, mẹ kiếp, tôi thật không ngờ…” “Không ngờ mình bị cắm sừng?” Chương Tuyết Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041766/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.