Chương 13: Bánh đúc – Thông báo phê bình * Giọng chất vấn kia khiến tất cả mọi người đều sững lại, bao gồm cả Tô Đình. Cô đứng ngoài cửa, nhìn cô gái tóc ngắn bước đến trước mặt một người trong bếp, tay chỉ thẳng: “Là anh hả?” Bên trong lập tức náo loạn, có người quản lý phản ứng nhanh chạy vào xử lý, cũng có người đứng ngoài giữ trật tự: “Đừng xem, đừng xem nữa, ai làm việc nấy đi.” Nhân viên phục vụ bị đuổi tản ra, Tô Đình cũng không tiện đứng lại xem, đeo ba lô lên rồi rời đi. Khi băng qua cầu vượt, cô thấy một bà cụ địa phương đang bán bánh đúc, tuổi đã cao, lưng còng nặng. Bánh kiểu cũ, làm theo cách truyền thống, đựng trong chén đất nhỏ, cỡ bằng chiếc bánh trứng nướng; dùng tăm khía quanh viền là có thể tách bánh ra khỏi khuôn. Có mấy vị, Tô Đình thích nhất là nhân trứng muối, bên trong là một lòng đỏ trứng muối nguyên vẹn, mềm, bùi, có chút hạt lạo xạo. Cô ăn hết một cái ngay trên cầu vượt, rồi mua nốt phần còn lại mang về nhà, cất hộp bánh vào tủ lạnh, định mai mang chia cho đồng nghiệp. Trời nóng nực, Tô Đình vào phòng tắm dội nước cho mát. Vừa bước ra thì nhận được điện thoại từ nhà: “Con gái, khi nào con về?” “Chắc là ngày kia, tan làm xong con về liền.” “Vậy để ba qua đón con nha?” “Không cần đâu, con tự về được mà.” Tô Đình nằm dài trên sofa, chỉnh điều hòa xuống thấp hơn một chút. Dù đã đi làm xa nhà, cha mẹ vẫn xem cô như đứa trẻ, lo không hết chuyện, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041760/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.