Chương 9: Vẽ tranh – Chỉ cần ai nhìn thêm một chút là mặt cô lại đỏ bừng * Anh vừa cất tiếng, lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người. Tô Đình cũng nhìn sang, thấy Chương Tuyết Dương chỉ vào món vừa được bưng lên , món da đậu hũ cuộn nhum biển: “Trước khi bưng ra, có ai trong các người nếm thử chưa?” Câu hỏi nhắm vào nhóm bếp sau, Lương Trung vội đáp: “Có thử rồi, tôi với anh Kiên đều nếm qua.” Nhưng khi ấy anh ta cũng có góp vài ý, chỉ là chẳng ai để tâm. Sắc mặt Chương Tuyết Dương không mấy dễ coi. Món ăn có lớp lớp, có độ phồng, nhưng da đậu hũ vốn phải mềm mỏng, cắn vào nên giòn như bánh ống mới đúng. Vậy mà món này chiên cứng quá, rõ ràng là hi sinh hương vị để lấy dáng vẻ, hoa mỹ mà vô dụng. Anh lại chỉ sang một đĩa khác: “Còn món này thì sao? Có ai nói thử xem có vấn đề gì không?” Tô Đình nhìn theo, là món bồ câu tiềm bong bóng cá dán lên trước đó. Cô còn nhớ rất rõ, vì trong bụng bồ câu có bong bóng cá, khi cắt ra nước súp tràn ra, trông vừa thơm vừa đẹp mắt. Mọi người do dự chưa nói, Chương Tuyết Dương đã trực tiếp chỉ ra lỗi. Bên ngoài bồ câu rắc quá nhiều bột trần bì, hơn nữa thịt bồ câu bị chiên khô teo lại, chẳng còn chút thơm ngon nào, nguội đi còn thoang thoảng mùi tanh. “Còn cái bong bóng cá này, hai loại nguyên liệu này ghép lại như vậy à? Cả món này làm ra chỉ để cho đẹp lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/5041756/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.