"Trần Tiểu Niên??"
Giọng nói của Giang Trì đột ngột vang lên khiến cả lớp một phen hú hồn.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Giang Trì. Chờ đợi câu nói đi vào lòng đất tiếp theo.
"Em có ý kiến gì vậy Giang Trì?" Lão Từ nhăn mặt, đôi mày chau vào nhau chắc chắn có thể kẹp chết một con ruồi.
"Đâu có, tại em thấy cái tên này khá hay thôi. Hình như đã từng nghe qua thì phải."
Sau đó y thâm trầm mà nhìn Trần Tiểu Niên.
Khiêu khích, khinh thường, cảnh cáo,... có đủ cả
Trần Tiểu Niên thoáng chút giật mình. Là Giang Trì, cậu ta vậy mà cũng học lớp này. Vậy thì...
Liếc xuống cuối lớp, rất nhanh đã nhìn thấy Trần Kỳ Nhan, Nghiêm Cẩn, và cả Lục Thời ....
Quả nhiên, Trần Ngọc Lan đã sắp xếp tất cả.
"Nhàm chán, Giang Trì, em mà còn gây chuyện là lên gặp thầy nghe chưa." Lão Từ khoát tay, đôi mắt nghiêm khắc nhắc nhở.
"Dạ." Vẫn là giọng điệu cợt nhả.
"Được rồi. Em tìm chỗ ngồi đi. Sau đó vào tiê..."
Lão Từ chưa kịp nói hết, bên dưới đã bật cười giòn giã. Một nữ sinh khúc khích nhìn lão Từ, lại nhìn sang Trần Tiểu Niên với vẻ đáng thương.
"Thầy ơi, thầy làm khó cho bạn Tiểu Niên quá à. Lớp mình làm gì còn ghế trống hả thầy."
Lão Từ gõ gõ thước gỗ xuống bàn ổn định cả lớp. Ông nghiêm mặt nhìn nữ sinh kia, trầm giọng:
"Lớp ta có 43 học sinh, 22 cái bàn. Thiếu ghế ở đâu?"
"Nhưng mà thầy ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-cua-nu-phan-dien-doc-ac/3033346/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.