Mặc dù chỉ là công việc bôi thuốc rất đơn thuần, rất trong sáng nhưng sự ngượng ngùng trong Trần Tiểu Niên vẫn bị khơi dậy.
Việc cơ thể trần trụi của Lục Thời bại lộ ngay trước mặt khiến trái tim cô bị kích thích đến mức đập mạnh như tiếng trống.
Trần Tiểu Niên cố trấn tĩnh mình. Thật ra chuyện này rất bình thường. Cô chỉ là kêu Lục Thời cởi áo thôi mà, có gì mà phải đỏ mặt, xấu hổ. Cứ biểu hiện lạ lùng như vậy chẳng phải tự vạch trần bản thân ham muốn nhan sắc con nhà người ta sao!
Càng nghĩ càng thấy đúng, cô bày ra bộ dạng điềm tĩnh nhất.
Không biết cô đã hoảng hốt thế nào khi nhìn thấy tấm lưng của Lục Thời.
Không nghĩ không chỉ tay mà bất cứ chỗ nào trên người Lục Thời cũng đều bị thương nặng. Một mảng xanh đỏ tím tái đủ các màu trên một vùng lưng rộng. nên vết thương đó càng thêm nhức nhối.
Cô không thể tin nổi anh lại có thể chịu đựng được vết thương đó làm đệm nghỉ cho cô cả đêm, lại còn bế cô đi cả một quãng đường xa xôi như vậy.
"A.." Tiếng rên khẽ của Lục Thời lập tức đánh thức Trần Tiểu Niên, lo lắng hỏi:
"Xin lỗi, cậu đau sao?"
"Không sao."
"..."
'Vậy mà còn nói không sao ư?' Cô thầm nghĩ. Bây giờ cô mới thực sự cảm thấy Lục Thời không có khái niệm cam chịu là gì. Thuốc sát trùng thấm lên miệng vết thương lớn như vậy, ngay cả người nhìn như Trần Tiểu Niên cũng thấy xót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-cua-nu-phan-dien-doc-ac/3033303/chuong-25.html