Ngày đầu tiên đi học trở lại đã đi muộn thật...không tốt lắm. Từ cổng học viện tới các hành lang phòng học đều vắng tanh, ngay cả một bóng người cũng không thấy có.
Trần Tiểu Niên cùng Lục Thời đứng trước cửa phòng học, còn chưa kịp dò xét tình hình trong lớp đã nghe thấy tiếng dõng dạc của lão Từ.
“Các em nói xem, không khí bao trùm lớp là cái gì đây? Hả? Tôi đến lớp dạy học chứ có phải đi khám chữa cho bệnh nhân đâu.”
“Thế mà nhìn xem, người thì mặt mày tái mét, người thì quầng thâm mắt còn hơn bảo vật nước ta. Tôi thiếu các em một kì nghỉ để ngủ để ăn chơi à!?”
Trần Tiểu Niên đứng bên ngoài:..
Lão Từ càng nói càng hăng, kích động tới mức học sinh bên dưới đã sắp nhắm mắt đánh một giấc ngon lành.
“Việc học đối với các em là cái gì? Là trò chơi sao? Tôi nói các em biết, học chính là nghĩa vụ, là trách nhiệm. Đã là người của lớp A, ‘sống’ hoặc ‘chết’ đều phải mang theo tôn nghiêm và tự trọng. Mong rằng từ giờ phút này, các em cố gắng chỉnh sửa bản thân, phấn đấu với lí tưởng của riêng mình. Nghe rõ?”
Một bài phát biểu phải gọi sánh ngang với nguyên thủ quốc gia đi kêu gọi nhân dân. Túi bánh trên tay giật giật mất mấy hồi. Mãnh liệt tới mức Trần Tiểu Niên và Lục Thời không ai muốn cắt ngang để bước vào lớp.
“Ngay cả ngày đầu tiên đi học trở lại cũng đi học muộn. Ai, lớp trưởng, để tôi xem là trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-cua-nu-phan-dien-doc-ac/3033294/chuong-30.html