Tiểu Niên và Lục Thời trở lại trường học sau gần một tuần nằm viện, vết thương tuy không quá nghiêm trọng nhưng đã gây ra những rắc rối rất lớn. Hầu như tất cả các phòng kí túc xá đều là kí túc xá đơn, tay của Lục Thời, chân của Tiểu Niên bắt đầu trở thành chướng ngại vật cực kì khó xử lí.
Mấy lần cô suýt bị ngã trong nhà tắm, còn Lục Thời, với tính cách khó chiều vốn có của anh, người hầu của Lục gia cũng tự nhiên từng người từng người bị đuổi ra ngoài đường phố.
Tối hôm ấy, vừa ăn tối với Phí Nhi ở căng tin trở về lớp, Lục Thời liền nói với cô:
"Cậu chuyển đến sống cùng tôi đi."
Lực sát thương của câu nói khiến Trần Tiểu Niên suýt thì phun ra những thứ bản thân cho vào bụng. Cô ngơ ngác nhìn Lục Thời, vẫn chưa hiểu rõ ý định trong câu nói của anh.
"Tay của tôi rất bất tiện, cậu cũng vậy." Lục Thời giải thích.
Đúng vậy a.
Cô bây giờ giống hệt như một kẻ tàn phế vậy, đi một bước cũng cần người đỡ người nâng. Nhưng chuyển đến sống cùng Lục Thời lại là một vấn đề khác.
Lục Thời cũng không thúc ép cô, chỉ nhẹ nhàng nói:
"Cậu cứ suy nghĩ đi."
Với Tiểu Niên, những chuyện ngày qua giống hệt như một câu chuyện tình mơ mộng. Cô không còn thấy một Lục Thời vừa liếc mắt đã phô bày sự chán ghét với cô, thờ ơ và lạnh lùng nữa. Anh thậm chí còn không kháng cự sự tiếp xúc gần gũi với Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-yeu-cua-nu-phan-dien-doc-ac/3033252/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.