Công và thụ đều từng là đại ca ở trường học, bề ngoài chính là kẻ thù tranh đoạt sân bóng rổ với nhau, thực ra tận đáy lòng lại thầm mến đối phương. Sau đó, hai người chậm rãi trở thành bạn bè, ở chung lâu ngày không nhịn được tâm tình mà thổ lộ với nhau, toàn truyện ngọt ngào, thổ lộ cũng thuận lợi.
Tình cảm học đường luôn là thứ tình cảm trong sáng hồn nhiên nhất và có lẽ cũng là đẹp nhất trong cả cuộc đời. Nó không có những lo âu như khi trưởng thành. Để có một tình cảm đó phần lớn cũng là do duyên phận hay may mắn. Câu chuyện này cũng vậy công là đại ca ở một trường học chất lượng cao, mà thụ lại học ở một trường chất lượng thấp như vậy mà cả hai người vẫn có thể gặp được nhau quả là may mắn biết bao.
Họ ở hai thế giới khác nhau một người thuộc giới thượng lưu, một người lại là dân bình thường. Nhưng hai người này lại có chung một sở thích đó chính là chơi bóng. Thường xuyên đánh nhau nhưng mỗi lần một trận đánh xảy ra bọn họ đều thầm mến nhau hơn. Bên ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại cực kì ấm áp.