Nhìn dáng vẻ buồn bã này của tôi, Nam không nỡ nhìn nữa, anh cụp mắt xuống trầm tư.
'Rốt cuộc những năm qua cậu ta đã phải sống cô độc đến mức nào mà ngay cả việc được gọi tên cũng phải bất ngờ đến thế chứ? Người nhà của cậu ta bộ không thường đến đây cúng kiếng gì cho cậu ta hay sao?'
Tôi cùng anh mỗi người một vẻ, người thì buồn bã suy nghĩ về chuyện quá khứ còn người thì trầm tư suy nghĩ đến chuyện của đối phương mà quên đi sự tồn tại của một kẻ khác vẫn còn đang đứng ở đây.
"..." Ủa rồi sao không ai để ý đến một hồn ma như cậu ta hết vậy?
Rõ ràng cậu ta mới là người nên được chú ý mới đúng chứ!
"Mà thôi không nói về vấn đề này nữa, giải quyết con ma này trước đã."
Tôi gạt chuyện đó sang một bên, bắt đầu chú ý đến cậu ta.
"Cũng phải." Nam cũng đồng dạng nhìn về phía cậu ta.
Đột nhiên bị nhìn như vậy, hồn ma đó hình như có chút sợ hãi mà run rẩy, vô thức lùi về phía sau.
"Này các người nói gì đi chứ, đừng im lặng như thế chứ!"
Tôi tiến lại gần cậu ta, khom người xuống mặt đối mặt hỏi: "Cậu, tại sao lại ở trong nhà của tôi?"
"Tôi... tôi được một người khác dẫn vào đây, nói là, nói là tôi phải ở đây và bầu bạn cùng một hồn mà khác trong này."
Hai ngày trước, khi cậu ta vừa mới mất do tai nạn xe. Linh hồn của cậu ta vô thức đi đến một căn nhà mà ở trong căn nhà đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-ngang-trai-giua-doi-ta/243738/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.