Không biết có phải là do xuất phát từ sự thương cảm hay không mà Nam lại đưa tay lên đặt hờ lên trên đầu tôi, ánh mắt cùng giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn thường ngày.
"Là quỷ không có người thích ở cùng thì sao chứ? Cậu nên nhớ, tôi là một thầy pháp, mà đã là thầy pháp rồi thì có còn giống như người thường nữa đâu mà thích với không thích."
Tôi đưa đôi mắt bất ngờ lên nhìn Nam.
Anh nói vậy là sao chứ? Chẳng lẽ anh đang muốn ám chỉ việc bản thân mình không ngại ở cùng một con quỷ như tôi?
Không để tôi thắc mắc lâu, Nam đã lên tiếng nói tiếp: "Đa số những người thầy pháp như tôi đều có con mắt âm dương có thể nhìn thấy được người đã chết, việc nhìn thấy những vong ma hồn quỷ như cậu đối với tôi cũng đã là đều bình thường trong cuộc sống hằng ngày rồi."
"Vậy có nghĩa là anh sẽ không tiêu diệt tôi?" - Tôi mơ hồ hỏi.
"Đúng vậy."
Một từ "đúng vậy" của anh làm tôi vui vẻ đến mức cười không khép được miệng, tôi nhìn anh, nở một nụ cười tươi rói phấn khích hỏi tiếp.
"Vậy thì tôi vẫn có thể ở lại đây sao?"
"Đó là điều tất nhiên. Đây là nhà của cậu khi còn sống kia mà, tôi có quyền gì để đuổi cậu đi đây?"
Trong lòng tôi chợt dâng lên một cảm giác ấm áp lạ thường, nhưng mà nghĩ lại, ngôi nhà này cũng đã được anh mua rồi thì nó dã là của anh, có còn là nhà của tôi nữa đâu chứ!
"Anh là chủ của ngôi nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-ngang-trai-giua-doi-ta/243736/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.