Tôi vẫn nhìn về phía Tần Diễn, Hoắc Thời An véo chân tôi, đau đến mức phải xuýt xoa.
Hắn cười gằn, “Em vẹo cả cổ nhìn cái gì hả? Bản thân em không có đàn ông à?”
Da mặt tôi giần giật, thần kinh.
Hoắc Thời An ỷ vào xung quanh toàn là người nước ngoài, hắn ngồi cười toe toét, như con chim xổ lồng, dùng hành động để nói, tôi muốn vút bay.
Tôi nhắc nhở, “Máy quay sẽ quay cả khán giả nữa đấy.”
Hắn không thèm để ý mà rung đùi, “Quay thì quay, anh có làm gì đâu.”
Tôi nhìn bộ dạng hả hê kia của hắn mà chỉ muốn dần cho một trận, “Khạc đờm lung tung, vứt rác bừa bãi mà bị chụp được là có thể bôi anh đen xì đấy.”
Hoắc Thời An liếc mắt, “Con mắt nào của em thấy anh từng làm vậy ngoài đường?”
“Em lấy ví dụ thôi.” Tôi thấy hắn vẫn còn rung đùi, “Rung đùi cũng không được, sẽ bị cho rằng không chú trọng giữ hình tượng của mình trước công chúng, không có đạo đức nghề nghiệp.”
“Em hiểu rõ giới showbiz thế nhỉ.” Hắn cười hừ, “Học hỏi nhiều như vậy, muốn debut à?”
Tôi nhìn thẳng hắn, miệng lưỡi co giật, “Đề đề cái đầu nhà anh, nếu không phải anh lăn lộn trong cái giới đấy, em đã không phải hóng chuyện showbiz rồi.”
Bên cạnh không còn tiếng động nữa.
Tôi liếc nhìn qua khóe mắt, phát hiện vẻ mặt Hoắc Thời An sắp mất khống chế, mí mắt nhảy lên vội vã ngăn cản hắn, “Kiềm chế đi!”
Hắn cúi đầu chỉnh vành mũ bóng chày, “Tối nay cho anh hôn cái.”
Tôi chê hắn thúi lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-cu-rich/1320564/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.