🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì câu nói đó của tôi mà mãi cho tới ngày hôm sau, Hoắc Thời An vẫn không đoái hoài gì tới tôi.

Chỉ cho phép mình nhây, chứ không chịu để người khác nói.

Tôi phải về dọn dẹp nhà cửa, mua vài đồ dùng hằng ngày cho mẹ tôi, hôm nay không thể nán lại bệnh viện được, trước khi đi tôi dặn đi dặn lại Hoắc Thời An, bảo hắn phải phối hợp với hộ lý.

Hắn co quắp cứ như đang ở cữ.

“Em đi đây.” Tôi bước vài bước rồi quay đầu lại, xoa tóc hắn như vuốt lông cún con, “Hôm nay em không tới đâu, bạn học cũ cũng có cuộc sống của mình, không thể ngày nào cũng tới thăm anh được, như vậy không hợp lý.”

Dừng một chút, tôi dỗ dành hắn, “Mai em lại tới.”

Khí tức trên người hắn từ mưa to gió lớn chuyển sang thành mây mù giăng kín, chỉ dịu đi có một chút, “Chiều nay chuyển viện, sẽ gửi địa chỉ cho em.”

Tôi ngẩn ra, “Chuyển đi đâu?”

“Chuyển tới nơi nào có thể yêu đương ấy.” Hắn không nhìn tôi, dõi mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn sườn mặt nghiêng có thể thấy rõ hắn đang cáu kỉnh hậm hực, “Tiên sư chứ, bị gãy chân chẳng đúng lúc gì cả.”

Dứt lời hắn lại như kẻ thần kinh mà lẩm bẩm, “Mà không, nếu anh không bị thương ở chân, em cũng không nói chuyện với anh, hai chúng ta vẫn không quay lại từ đầu, thôi cứ gãy đi vậy.”

Tôi chẳng buồn nói chuyện với hắn.

Hoắc Thời An gọi tôi lại, “Đợi đã, trước khi đi cầm hộ anh cái bô, anh đi cái.”

Da mặt tôi giần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-cu-rich/1320549/chuong-28.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.