Tôi là Lạc Lạc, năm nay 24 tuổi. Với tôi, cảm giác lúc đầu gặp anh có chút khác biệt, lúc đó....tôi cho rằng anh là người xấu.
Năm ấy, tôi lên lớp mười. Tôi lúc đó là một cô gái khờ khạo, là hình tượng của một cô nữ sinh ngoan ngoãn, chăm học, tóc lúc nào cũng tết hai bên. Tôi chỉ biết cắm cúi mà đọc sách, học bài, luôn luôn tuân thủ theo đúng quy luật của nhà trường.
Lần đầu tiên tôi gặp anh ấy là lúc tôi đi lấy sách trên thư viện giúp thầy giáo trở về. Anh ngồi trên hành lang cùng với một người bạn, hai người cầm điện thoại chơi game, cười vơi nhau như thể đang trong giờ ra chơi. Tôi nhìn anh, trong đầu thầm nghĩ chắc chắn anh là dạng người xấu, không biết tuân thủ quy luật, nhìn anh mà cuốn sách trong tay tôi rơi mất. Có lẽ tiếng kêu đã làm chú ý đến anh, anh ngừng cười nhìn thẳng vào mặt tôi. Tôi bối rối, nhặt cuốn sách ấy lên, cúi gằm mặt đi thật nhanh qua chỗ anh. Nhưng sau đó anh lại gọi tôi lại:
- Bạn ơi!
Tôi lúc đó cứ nghĩ anh sẽ hăm dọa tôi không được mách thầy cô giáo. Tôi liền nhanh miệng mà nói:
- Bạn cứ yên tâm đi, mình sẽ không nói cho thầy cô giáo đâu!
Nói xong tôi liền một mạch mà đi, không dám quay lại, hình như lúc đó tôi có hơi sợ anh một chút!
Thời tiết lúc ấy là vào cuối năm, nhiệt độ vô cùng thấp cho nên rất lạnh, tuyết rơi dày đặc. Tôi được thầy giáo phân công cùng anh đi tổng vệ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-thanh-xuan/146357/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.