Cô cởi bỏ tấm áo lông cũ vướng xíu trên người, gọn gàng xung trận, nhanh chóng len lỏi trong khu rừng rậm.
Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là tới thời khắc Giáng sinh.
Tại chỗ cũ, từ xa cô đã nhìn thấy anh đang đứng đợi.
– Đến nói lời chúc mừng Giáng sinh với tôi à? – Anh cười với cô, sắc mặt thanh thản
– Đưa tay cho tôi! – Cô chụp lấy tay anh, tay còn lại đã nắm sẵn con dao găm, cứa lên ngón tay anh. Dòng máu xanh như ngọc bích chảy ngoằn ngoèo qua kẽ tay.
Cô ném con dao đi, cúi đầu mút lấy vết thương của anh.
– Cô đang làm gì thế? – Anh nhìn cô kinh ngạc, đùa cợt – Đừng bảo tôi là cô đổi nghề sang làm đặc sản Romania nhé!
Bách Lý Vị Bộ ngẩng đầu lên, nuốt đánh ực thứ trong miệng xuống – dòng máu tươi của anh.
– Khó nói lắm, làm ma cà rồng oai ra phết. – Lồng ngực cô phập phồng dữ dội, rồi cô cười thật tươi với anh, đắc ý đưa tay quệt miệng.
– Cô làm sao vậy? – Anh bỗng trở nên nghiêm nghị.
– Tới tặng quà Giáng sinh cho anh! – Cô cũng nghiêm túc trả lời, sau đó lấy từ trong ba lô ra một hộp giấy, đặt vào tay anh.
Anh đón lấy, định bóc, nhưng cô cản lại.
– Hãy ôm em đi! – Cô ngước mặt lên, nụ cười rạng rỡ.
Anh chần chừ một thoáng, rồi kéo cô vào lòng.
Tuyết rơi mỗi lúc một dày, mặt hồ bên cạnh đã đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-phu-sinh/3226420/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.