Lôi Thanh không ngờ gia vừa tỉnh dậy đã hỏi tới nam nhân đó, từ hôm trước trong tình huống đó, gia bất ngờ lao ra, trong lòng Lôi Thanh đã thấy quái dị, gia muốn bảo vệ nam nhân đó sao? Lôi Thanh không nhớ có khi nào gia làm chuyện không đầu óc như vậy, nói Mã Võ ngu ngốc, nhưng bản thân hắn có thông minh gì hơn đâu? Lôi Thanh câm nín.
“Ở trong phòng y.” Lôi Thanh rầu rĩ nói.
Lâm Nhất Long nhớ ra, “Đúng rồi, tiểu tử đó chính là nô tài ngươi muốn bắt sao?” Hắn chuyển mắt nhìn Đông Mai, nha đầu này lẽ nào chính là tiểu thiếp đã chạy trốn cùng tiểu tử kia? Theo gã quan sát mấy hôm nay, nha đầu này và tiểu tử đó thật có chút mờ ám khác với bình thường.
Hoa Phụng Tường không lên tiếng, nửa ngày, hắn nhếch môi, “Đúng.” Hắn cười.
Lâm Nhất Long dựng mày, gã liếc nhìn Đông Mai, thật không nhìn ra, cô nương thanh tú đoan trang này thế mà lại làm ra chuyện đó, còn tiểu tử kia nữa, hôm đó thấy Hoa Phụng Tường đột nhiên chạy ra rồi vô tình che chắn cho y, gã còn cho rằng y là nhân vật gì nữa. “Vậy hôm đó còn không bằng ngươi để ta bắn chết y luôn đi!” Lâm Nhất Long hầm hừ. truyện kiếm hiệp hay
Hoa Phụng Tường không tỏ ý kiến, đại đương gia này, không những nhiệt huyết đầy nghĩa khí, còn khá là ghét ác như thù.
“Hay ngươi muốn tự mình xử trí?” Lâm Nhất Long nghĩ nghĩ rồi tiếp tục nói, “Ừ, ta hiểu rồi! Dù sao ta đã bắn trúng chân tiểu tử đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-o-nui-phung-vo/1504807/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.