🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có xin tha nữa cũng vô ích, Lôi Thanh không dám nói thêm, gia không thật sự lột da bọn họ đã coi như không tồi rồi.

Trong đại viện, Hoa Phụng Tường quay đầu bỏ đi, để lại hơn hai mươi người đổ mồ hôi lạnh, ngay sau đó bị đánh gãy chân, nhất thời, chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết, nghiến răng nghiến lợi ngất đi, khóc cha gọi mẹ, hỗn loạn ồn ào, đại phu từ sớm đã chờ một bên, chỉ là phải đợi mấy người này đau đủ một canh giờ, mới lên nắn lại cho bọn họ, sau đó, để trướng phòng phát cho mỗi người năm mươi lượng bạc tự về nhà dưỡng thương.

Lôi Thanh một mình lết tới thư phòng của Hoa Phụng Tường, mặt hắn trắng như giấy, nhưng không dám rên một tiếng, vì hắn biết có rên cũng vô ích, ngược lại càng khiến gia thêm phiền, Lôi Thanh như vậy làm Hoa Phụng Tường rốt cuộc cũng nhìn qua, “Biết tại sao ta đánh gãy chân các ngươi không?” Hoa Phụng Tường nói, “… Vì các ngươi ngu xuẩn.”

“Dạ… sau đó chúng nô tài cũng đã nghĩ ra, có vòng trở về, nhưng trễ rồi.” Lôi Thanh khàn giọng, vẻ mặt mệt mỏi đổ đầy mồ hôi, đầu gối truyền đến từng cơn đau, sưng to như cái bánh bao, thảm không nói nổi. Có lẽ người khác không biết, sẽ cảm thấy bọn họ bị oan, mệt sống mệt chết vất vả bên ngoài hơn nửa tháng, cho dù không có công cũng có lòng, không nên nhận kết quả bị đánh gãy chân. Nhưng, Lôi Thanh lại thấy may mắn, bởi vì hắn vĩnh viễn không quên được vẻ mặt gia lúc đó, khiến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-o-nui-phung-vo/1504796/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.