Tháng Tư mới đó đã đến, Tịnh Nhiên viết thư về, một lần nữa mời vợ chồng Mặc Trì tới Bắc Kinh chơi một chuyến. Vừa hay Tư Tồn mới kết thúc một môn học, có cả một tuần thảnh thơi. Còn Mặc Trì cuối cùng cũng không trúng cử chức Phó ban. Người ta cân nhắc tình hình sức khỏe của anh, nên dành vị trí đó cho Trương Vệ Binh. Cục trưởng nói, anh đảm đương công việc ở Ban phúc lợi rất xuất sắc nên bây giờ ông muốn điều anh tới một ban khác quan trọng hơn. Anh muốn vào Ban nào cũng được, chỉ cần thuộc phạm vi của Cục Dân chính do ông quản lý. Mặc Trì biết, Cục trưởng đang muốn vỗ về anh, cũng như giữ thể diện cho Thị trưởng Mặc. Anh từ chối sắp xếp của Cục, xin nghỉ phép một tuần cùng Tư Tồn đến Bắc Kinh ngao du một chuyến.
Mặc Trì vốn sinh ra ở thành phố Bắc Kinh. Anh đã từng kể qua cho Tư Tồn nghe về tuổi ấu thơ của mình ở đó.
Hồi ấy, đường phố Trường An thẳng tắp và rộng rãi. Trong những con ngõ nhỏ với hàng cây cổ thụ, cùng những bức tường gạch đỏ, Mặc Trì với đám bạn đồng trang lứa cùng chơi trò nhảy ngựa. Tứ hợp viện nơi gia đình Mặc Trì sinh sống có một cây hồng đỏ tất cao. Cứ đến đầu hè, Mặc Trì lại đặt dưới gốc cây một chiếc bàn vuông, mỗi khi học bài xong, anh dạy em gái Tịnh Nhiên viết chữ và đếm số. Buổi tối, trong lúc Trần Ái Hoa làm cơm, Thị trưởng Mặc chơi đùa cùng Tịnh Nhiên, Mặc Trì luyện dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-ngay-xuan/2457058/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.