Trịnh Nhược Hoa mặt lạnh, đôi mắt ẩn chứa ngàn con dao sắc nhọn như muốn đâm thủng tấm lưng của cô. Tại sao Trọng lại phải xin lỗi ả, chỉ là một con điếm không quyền không thế tưởng bám được vào người Tuấn là liền trở thành Dạ tân phu nhân sao, loại đàn bà sống nhờ vào đàn ông đáng ghét “Trọng, cậu đừng để ý quá”.
Tất cả đèn trong đại sảnh đều tập trung hết trên nơi cao nhất của buổi tiệc, Nghị Hoàng Đức trịnh trọng đi lên bặc thềm đứng trước micro nét mặt ông tươi cười hiền hòa “Cảm ơn các vị đã tới dự mừng thọ tôi ngày hôm này, chúc các vị có một buổi tối vui vẻ. Nhân đây tôi muốn thông bác với các vị…” ông nhìn qua đứa cháu gái của mình ánh mắt đau lòng hạ quyết tâm ”tuy không phải tin gì tốt lành nhưng nó lại là nguyệt vọng của chái gái tôi…”.
“Ông để con..” Nghị Lam Minh duyên dáng bước lên, Nghị Hoàng Đức đứng qua một bên nhìn đứa cháu gái được ông bế bồng lòng đau xót, Lam Minh cười nhẹ với ông “ngay tại đây tôi xin tuyên bố Nghị gia cùng Phan gia giải trừ đính ước”.
Cả đại sảnh vang lên đầy tiếng nghị luận ồn ào, Dạ Nguyệt Linh thở dài cuối cùng thì chị ấy cũng buông bỏ a. Phan Dịnh tức hôn phu của Nghị Lam Minh khẽ chấn động nhưng nhanh chóng trở về dáng vẻ lạnh nhạt thường ngày, người con gái đi cùng hắn khẽ nhếch mép như đã biết trước tình thế này chỉ là cô ta không hề biết bên tuyên bố hủy hôn trước lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-mot-lam-nu-quan-chung-sao-kho-vay/2323046/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.