Trong căn phòng tối om ở khách sạn Ake, gần cửa sổ, thiếu nữ mặc bộ đồ hồng nhạt ngắn ngủn lộ ra đường cong mê người, đôi chân thon dài đẹp đẽ giẫm lên sàn gỗ lạnh buốt nương theo ánh đèn dầu phía bên ngoài nếu để ý kĩ, trên đùi có vết sẹo dài mờ mờ. Bàn tay thiếu nữ khẽ chạm vào nó vân vê, mái tóc dài rũ xuống dấu đi đôi mắt to tròn ngập nước ánh lên sương mù, môi hồng quyến rũ từ từ cong lên.
Thiếu nữ quay đầu đôi chân nhẹ bước tới cái ghế, bên ngoài trời tuyết phủ trắng mà cô ta chỉ mặc bộ đồ mỏng dính như thể cô ta không cảm thấy lạnh, đôi mắt xinh đẹp híp lại oán độc nhìn qua ngoài, gương mặt vặn vẹo vì nụ cười.
Trịnh Nhược Hoa lại lần nữa chạm nhẹ lên vết sẹo ở chân mình, nó làm cô ta nhớ lại những kí ức xấu xí vết nhơ lớn trong cuộc đời cô ta.
Lớn lên trong gia đình giàu có, muốn gì có đó, ba tuổi làm một cô bé nhí nhảnh dễ thương người gặp người thích, đến năm mười tuổi chỉ vì sự hồn nhiên ngây thơ cùng với vẻ ngoài xinh xắn dễ thương mà được nhiều nam xinh hâm mộ, con gái vì đó càng ghét cô ta hơn. Lớp sáu mới vào trung học được hội trưởng hội học sinh lớn hơn ba tuổi tỏ tình, đàn chị ghen ghét hết lần này đến lần khác gây khó dễ, đổ nước, vẽ bậy ra bàn, xé sách, khiến cô ta luôn bị cô giáo nhắc nhở. Muốn thẳng thắn nói chuyện lại không ngờ đàn chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-mot-lam-nu-quan-chung-sao-kho-vay/2323035/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.