Hàng nghìn con mắt nhìn cô với nhiều thể loại cảm xúc khác nhau, có người thương tiếc, có người hả hê, có người không phải việc của mình thì chớ tới gần, nói chung là chẳng có đứa nào đứng ra dám chống lại bọn này cả.
Trường đâu toàn đứa vô cảm không.
Cô nhìn tới nhóm hai người đang dửng dừng dưng đứng đó xem cô bị xử lý, bắt gặp ngay vẻ mặt vui vẻ ra trò của chị nữ chủ lại đối lập hoàn toàn với những từ ngữ thánh mẫu trong miệng cô ta. Tên Cố Thiên Trọng này cũng thật là lên giúp thì giúp đi còn chần chừ chờ đợi cái gì, đợi chị đây thành đầu heo chắc, đúng là chẳng trông mong gì được.
Nếu Hạ Thủy mà ở đây thì hay biết mấy, cô nàng thế nào cũng xông tới tẩn cho đám này một trận.
Cô nhìn quanh một lượt lần nữa thở dài, có vẻ như đến ông trời cũng chẳng buồn ngó tới nói chi có người giúp. Phen này thôi thì đành lên viện ở vài ngày cho nó có tâm trạng.
Cô ả chanh chua bẻ bẻ ngón tay, từng cái móng nhọn hoắt không một lời báo trước đâm xuống da thịt ả khiến ả đau đớn mà nhăn mày nhăn mặt, hệt như mấy con khỉ mông đỏ mới xem trên thế giới động vật hôm trước. Này thì mốt móng nhọn, đau chưa con cho mày chết.
"Mày cười cái gì"
Ả ta tức giận hét vào mặt cô khiến cho nước miếng đều muốn bắn ra, cô cảm như mình vừa mới rửa mặt vậy, nhớt nhớt bẩn bẩn. Nhìn thế nào cũng là liên hoàn tát sắp bay tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-mot-lam-nu-quan-chung-sao-kho-vay/120354/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.