Ôn Vãn liếc nhìn cả người đàn ông cao lớn tản ra hắc khí đè nén. Từ sau khi quen biết anh, gần như chưa từng thấy anh thẳng thắn biểu hiện cảm xúc ra mặt như vậy. Mặc dù cô cái gì cũng không nhớ, nhưng lại mơ hồ cảm thấy Hạ Trầm nói không sai.
Thật ra thì nghĩ đến cũng có thể hiểu, loại người có uy tín danh dự như Hạ Trầm, nếu như chuyện tối hôm qua mà truyền ra ngoài thì quả thực rất mất mặt.
Ôn Vãn cúi đầu nghĩ một lát, có chút xin lỗi: "Tôi không ngờ tửu lượng của mình kém như vậy, dù sao chuyện đã xảy ra, nói gì cũng vô dụng. Anh muốn tôi bồi thường thế nào cũng nghe lời anh."
Hạ Trầm mặt lạnh như vậy mà nhìn cô, cũng không nói lời nào.
Trong đầu Ôn Vãn suy nghĩ vô số biện pháp giải quyết, mời anh ta ăn cơm? Đoán chừng đối phương không lạ gì. Bồi thường? Anh ta là tam thiếu gia nhà họ Hạ, danh dự thật đúng là vô giá.
Đang lúc Ôn Vãn có chút khổ não, Hạ Trầm chợt mở miệng.
Hai cánh tay rắn chắc của anh khẽ chống lên tay vịn ghế sa lon, vững vàng giam cầm cô ở trước người mình: "Bản thân tôi chưa bao giờ chịu thua thiệt, cũng không ưa thích bị người khác oan uổng, bác sĩ Ôn muốn bồi thường tôi, cũng không phải là không có cách nào."
Bộ dạng tư thái này của anh, tự dưng làm cho Ôn Vãn có dự cảm không tốt, còn chưa kịp tránh né, tất cả đã xảy ra ở trong chớp mắt. Mùi của người đàn ông bá đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-ho-do/185851/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.