Hạ Uyên chạy xe tới bờ sông, hai người im lặng ngồi trong bóng đêm.
Không khí ban đêm mỏng manh lạnh lẽo, trên người cô khoác áo khoác ngoài của anh, còn anh chỉ mặc chiếc áo lông Cashmere mỏng manh, sống lưng thẳng tắp mà ngồi, chốc lát, lúc này mới mở miệng lần nữa: “Tôi nhìn thấy cô trong một nhà phúc lợi ở California, bởi vì là người Hoa, cho nên mới hết sức để ý tới.”
Tiêu Tiêu nghĩ tới, thật ra có một khoảng thời gian ngắn mỗi tuần cô đều đến nhà phúc lợi làm công quả, không vì cái gì khác, lúc đó cha mẹ vừa mới ly hôn, cô đi theo cha đến đất nước xa lạ, mà nhà phúc lợi kia lại rất gần.
Ánh mắt của cô phức tạp nhìn Hạ Uyên chăm chú, Hạ Uyên im lặng nhìn mặt hồ, bình tĩnh nói: “Cô có biết là tôi luôn ở nước ngoài, rất ít khi trở về, sao cô lại không thấy, tôi cũng không có cố ý đi hỏi thăm qua. Chỉ là khi đó, đối với cô đã khắc sâu ấn tượng.”
Anh xoay đầu lại, ánh mắt so với màu đáy hồ còn trầm lắng hơn.
Hạ Uyên cũng không có nói tỉ mỉ tại sao lại có ấn tượng sâu sắc với cô, suy nghĩ có lẽ là nói những lời này lần đầu tiên, nói đứt quãng: “Sau này gặp lại cô, chính là ở vườn đại tá R, khi đó cô đã là bạn gái của Lâm Trạch.”
Tiêu Tiêu còn muốn nghe anh nói tỉ mỉ hơn nữa, nhưng anh dừng lại, hít thở thật sâu, khóe miệng hiện lên ý cười: “Tôi còn cho rằng mãi mãi bản thân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-ho-do/1489169/chuong-88-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.