Vừa bước vào cửa trường, Phượng Vũ liền cảm nhận được mấy ánh mắt đều tập trung ở trên người mình. Nàng chỉ cho là cả đêm bôn ba, chưa kịp tắm rửa thay y phục, hình tượng có chút nhếch nhác nên khiến mọi người liếc xéo, cũng không để ý tới.
Sau khi chào hỏi Hướng Tề Uy, nàng đi thẳng đi tới trước mặt nam sinh đang cầm tờ danh sách hỏi: "Ghi danh ở chỗ ngươi sao?"
"Phải . . . . . Không phải. . . . . ." Nam sinh ngẩng đầu lén thấy sắc mặt Đồng Mạc Uyên không tốt, quyết định không vì chuyện nhỏ này mà đắc tội với thầy chủ nhiệm nổi tiếng toàn trường là hẹp hòi thù dai: "Ngươi là Phượng Vũ đồng học, ngươi tới muộn, ta giúp ngươi ghi danh."
"Muộn?" Phượng Vũ chỉ vào đồng hồ quả quýt hắn đặt trên bàn nói: "Còn nửa giờ nữa mới tới lễ khai giảng, sao có thể nói đã muộn?"
"Chuyện này. . . . . . Chuyện này. . . . . ." Nam sinh ê a mấy tiếng, qua loa nói: "Tam điện hạ và Đồng chủ nhiệm đều nói ngươi tới muộn, vậy thì xem như ngươi đã muộn."
Nghe vậy, Phượng Vũ quay đầu cẩn thận đánh giá ba người trước mặt. Trừ Tề Uy ở ngoài, có một Mỹ Thiếu Niên mặc hoa phục, còn có một người trung niên bụng phệ, hẳn là Tam điện hạ và Đồng chủ nhiệm mà nam sinh kia nói đến.
"Không biết hai vị dựa vào đâu mà nói ta tới muộn?" Phượng Vũ chậm rãi hỏi.
Thấy nàng quần áo mộc mạc, vạt áo còn dính một ít bùn, Đồng Mạc Uyên cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-ho-do/1489119/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.