Lần này Ôn Vãn trở về nhà lần này, khung cảnh có chút khác thường, bởi vì có Hạ Trầm, dù là dáng vẻ hay khí chất Hạ Trầm luôn nổi bật trong đám đông.. Đến nhà ông cậu, Lâm Lâm thấy Hạ Trầm, sau ánh mắt luôn dán lên người anh, lặng lẽ kéo Ôn Vãn tới: "Chị, thì ra chồng của chị đẹp trai vậy!"
Ôn Vãn liếc nhìn Hạ Trầm, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đó là sự thật.
Hạ Trầm cùng cậu mợ nói chuyện phiếm, sau đó đem vật trong tay đưa tới: "Con nghe nói chân của cậu không được tốt, cái này cũng không tệ, cậu dùng thử một chút.”
Ôn Vãn nhớ tới hồi sáng A Tước có đem một vật gì đó vào nhà, không ngờ Hạ Trầm lại nói chuẩn bị quà cho cậu, hơn nữa thậm chíanh còn đối xử tốt với cậu nữa.
Tâm tình Ôn Vãn có chút phức tạp, rõ ràng người đàn ông này hại cô bị lên báo nhưng hành động hôm nay của anh lại làm cho cô vừa cảm động lại vừa kiếp sợ.
Lâm Lâm ở một bêncảm thán: "Đúng là một người đàn ông tốt, chị à phải tìm cho emmột người giống như vậy."
Cậu với mợ là người không có ăn học gì, nhưng Hạ Trầm vẫn kiên nhẫn trò chuyện với bọn họ, trong lúc nói còn ngoài ý muốn kể lại chuyện quá khứ của gia đình cô. Cho dù đã qua nhiều năm như vậy, nhưng mỗi lần nhắc tới cậu đều không ngừng than thở: "Anh của ta là người lương thiện, đừng nói giết người, ngay cả gà cũng trói không chặt. Anh ấy quá lương thiện, nếu không sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-ho-do/1489107/chuong-29-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.