4.
Tôi sững sờ, chỉ có thể viện cớ rằng tôi đã tìm thấy một cuốn sổ tay nấu ăn trong bếp và học từ đó. Trình Ngạn cau mày, bước nhanh vào bếp. Khi ra ngoài, anh ta nắm chặt một cuốn sổ bìa cứng. Đó là cuốn sổ tay nấu ăn mà tôi đã ghi lại từng chữ khi còn số.ng.
Anh ta lật mở.
Và trong đầu tôi, cũng không thể cưỡng lại được mà hiện lên những lời đã viết trên trang đầu:
Trình Ngạn không thích ăn gừng, không thích ăn cay.
Trình Ngạn thích ăn cá kho măng lắm.
Trình Ngạn ghét ăn rau nhất, đáng đời anh ấy bị táo bón.
Trình Ngạn...
Chằng chịt trên giấy, khắp nơi đều là Trình Ngạn. Mỗi món ăn được ghi trên đó đều là những món ăn mà tôi đã tổng kết ra sau vô số lần thử nghiệm, dựa trên khẩu vị của anh ta.
Ví dụ như:
• Trong món canh cá chua cay, nhất định phải có lát chanh.
• Trong món gà cay Trùng Khánh, phải nhiều tê nhưng chỉ hơi cay.
Suy nghĩ của tôi bỗng bị gián đoạn bởi hành động của Trình Ngạn.
Anh ta lật hai trang một cách bực bội, rồi đột nhiên ném nó vào thùng rác. Tôi nhìn chằm chằm vào thùng rác, lòng trống rỗng như thể nó đã bị anh ta vứt đi cùng.
Một lúc sau, giọng nói của Trình Ngạn vang lên bên cạnh.
"Từ giờ, những món ăn này không được xuất hiện trên bàn ăn nữa."
"Nhìn thấy là buồn nôn."
Tôi bừng tỉnh, cười nhẹ, cố kìm nén nước mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-da-qua/2738157/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.