Chương trước
Chương sau
A a a ~~ thật sự là rất ác liệt ! Ta thật sự nhìn không được rồi!”

Đào tử man đầu không ngừng đi xung quanh tiểu Ngân, một bên chảy nước miếng một bên liên tục than thở.

“Một đại vưu vật (aka ~ báu vật) đẹp tuyệt thế gian khuynh quốc khuynh thành kiều diễm vô song như thế này,ngươi cư nhiên cam lòng dùng tân thủ trang cẩu thả tầm thường không hề sang trọng như mảnh vụn tới chà đạp hắn?! Ngươi này chủ nhân cũng quá vô lương đi? Nếu ta có sủng vật cực phẩm như vậy , ta nhất định sẽ dùng vật liệu tốt nhất trên thế giới này vì hắn làm y phục, trang sức, mỗi ngày đem hắn ăn mặc lộng lẫy mà đi khắp nơi khoe khoang!!”

“Cái này…Ta cũng không có biện pháp , ngoại trừ tân thủ trang những y phục khác hắn không có biện pháp mặc a….” A Lam vô tội mà vì bản thân thanh minh.

“Ân…Đúng là không có biện pháp dùng bất cứ trang bị thuộc tính chức nghiệp nào sao? Vậy thử cái này xem sao.” Đào tử man đầu suy nghĩ một chút, từ trong túi lấy ra một kiện trường bào màu trắng, cùng trường bào pháp sư không sai biệt lắm, kiểu dáng tuy là đơn giản, nhưng cùng khí chất tiểu Ngân phi thường thích hợp, mặc vào một cái, cả người đều tản ra ánh sáng bạch sắc nhàn nhạt, rất có mùi vị thần thánh. So với bộ tân thủ trang ban đầu kia đẹp hơn nhiều.Chỉ là —— hai bên vạt áo trường bào này mở ra một lỗ hổng giữa hai bắp đùi cao lớn, lúc chuyển động một cái, hai chân bạch ngọc liền như ẩn như hiện rất là mê người…

“Cái này…”

“Không tệ đi, cái ”Dụ hoặc Thánh giả” này là chính ta làm nga, không có thuộc tính chức nghiệp, thêm thuộc tính tấn công phòng ngự +10%, bộ phận tinh túy nhất của cái trường bào này chính là ở hai vạt áo dưới của nó, tiểu Ngân mặc cái này vào, nhìn bình thường chính là đoan trang bảo thủ chững chạc đàng hoàng, tản ra quang mang thần thánh bất khả xâm phạm, một khi bước đi lại giống như cánh hoa lung lay, cảnh xuân như ẩn như hiện dụ người suy nghĩ miên man a ~~ vô ý mà lộ ra gợi cảm cùng mê hoặc, tuyệt đối là cực phẩm muộn tao( aka~ lẳng lơ a ),điển hình dụ thụ a!” (L: ta trăm phần trăm bà đào tử này có họ hàng vs tác giả, bt, cực phẩm bt ~)

“…” A Lam câm nín

“Ta thấy vẫn là để hắn mặc bộ tân thủ trang lúc đầu kia được rồi….”

Vốn lớn lên liền chính là một cái họa thủy rồi, bây giờ còn mặc thành như vậy đi ra ngoài còn không phải cố ý trêu hoa ghẹo nguyệt rước lấy phiền toái sao.

“A a a a!! Vì cái gì?!” Đào tử man đầu nóng nảy

” Ta ở đây vẫn còn một bộ trang bị đầy đủ giống trang bị kiếm sĩ muốn cho ngươi mặc đâu!”

A Lam nhìn Đào tử man đầu lấy ra bộ trang bị lộ nửa thắt lưng, cúi đầu xuống lộ ngực ,lộ lưng nhìn giống quần áo lao động của vũ nam thoát y, cái gọi là giống trang phục kiêm sĩ lại một trận câm nín….

Trải qua một trận cò kè kịch liệt, Đào tử man đầu vẫn là vì tiểu Ngân, ở bên ngoài trường bào bạch sắc gia tăng thêm một kiện áo choàng ngoài đủ để bao hết toàn thân , nhưng điều kiện là —— phải ở khi không có ai ,cởi áo choàng ngoài cho nàng nhìn một cái….

“Thực là đáng tiếc a….” Đào tử man đầu than vãn nói, lập tức lại dùng một đôi mắt to ngập nước thâm tình mà chăm chú nhìn A Lam,

Nhìn đến A Lam toàn thân trên dưới nổi da gà

” Tiểu Lam Lam a ————” giọng điệu chính là nịnh hót.

“Sao, làm sao vậy?” giọng điệu chính là ngạc nhiên nghi ngờ.

” Thêm người ta là hảo hữu đi ~” giọng điệu chính là làm nũng a.

“Việc này….Ách…” giọng điệu chính là tiến thoái lưỡng nan a.

“Ngươi không muốn sao? người ta thế nhưng rất có ích nga ~ chủ chức người ta tuy là không phải loại luyện hảo, nhưng phó chức rất mạnh nga, thuật may vá của ta đã nhanh đến cấp tông sư , trang bị trong vòng 60 cấp đều có thể làm ra , về sau các ngươi liền không cần lo lắng vấn đề trang bị nữa ~ ta sẽ tự mình lo chuyện trang bị của các ngươi!” giọng điệu chính là cấp bách giống như hàng đại hạ giá cần bán gấp không tính phí tổn vậy.

A Lam cười khổ.

“Thế nào? Cầu ngươi a” Đào tử man đầu trong mắt đầy hi vọng thành khẩn mà nhìn hắn, nhẹ nhàng mà lôi kéo ống tay áo hắn, lộ ra vẻ nếu hắn không đáp ứng sẽ khóc cho hắn xem….

“Được rồi…” A Lam hướng Đào tử man đầu phát ra yêu cầu thêm hảo hữu.

“Tiểu Lam Lam ngươi thực sự quá tốt ~ “ Đào tử man đầu nhanh chóng mà chọn xác định, sau đó không sơ suất ở trên mặt A Lam hôn một cái ” Ta nhận liền ngươi là đệ đệ !”

“A…” Sao lại thành nhận thức đệ đệ rồi? A Lam che vị trí bị hôn lùi hai bước, bất đắc dĩ nhìn nữ Bá vương tự chủ trương này, dở khóc dở cười.Hắn gần đây là gặp cái vận cứt chó gì? Lại gặp gỡ loại cưỡng ép này? Thành thật mà nói hắn đối với quan hệ tỷ tỷ,đệ đệ, ca ca, muội muội, lão công lão bà trong trò chơi này quả thực xin miễn thứ cho kẻ bất tài, mặc kệ trong trò chơi quan hệ thân thiết thế nào, nhưng trong hiện thực chính là người xa lạ thoáng qua không nhận thức lẫn nhau.Hắn rất chán ghét loại quan hệ giả tạo này,chung quy cảm thấy như là lừa mình dối người.Nhưng, đây chỉ là ý kiến cá nhân cưa hắn, hắn không muốn đi thay đổi hay can thiệp cách nghĩ của người khác.

“Ta đây sau này liền gọi ngươi là Đào tử tỷ tỷ đi.” A Lam biết nghe lời mà đáp, không nói tốt cũng không nói xấu, chỉ là nhẹ nhàng mà cười, vân đạm phong khinh, dáng tươi cười rất nhạt nhẽo cũng rất xa cách. Khoảng cách trong lòng người với người cũng không bởi một câu xưng hô mà thay đổi, gọi thế nào kì thực cũng không quan trọng?

“Thật tốt quá !!” Đào tử man đầu hưng phấn mà hướng đến ôm hắn, lại vừa kêu vừa nhảy.

Có hưng phấn như vậy sao? A Lam cười khổ nhiệt tình như lửa cháy bừng bừng của nàng, không dấu vết mà tránh ra khỏi ôm ấp của nàng.

“Được rồi, tiểu Lam Lam còn chưa có chuyển chức đi? Muốn chuyển cái gì? Nói ra để tỷ tỷ giúp ngươi tham khảo” Một hồi lâu, Đào tử man đầu hưng phấn quá độ rốt cục khôi phục lại bình thường.

“Không có gì đặc biệt muốn làm….” Hắn trong trò chơi chủ yếu là làm nhiệm vụ rất ít đánh quái, chuyển hay không chuyển chức với hắn mà nói ảnh hưởng không lớn, cho nên tuy hắn đã mau 24 cấp rồi, nhưng vẫn không có ham muốn đi chuyển chức gì. (trong trò chơi này, ngoạn gia mãn 20 cấp có thể chuyển chức, trước khi 20 cấp là cho ngươi học kỹ năng sơ cấp của mỗi loại chức nghiệp, một khi chuyển chức, có thể lựa chọn một loại chức nghiệp chuyên tu.)

“Vậy đề tỷ tỷ nói cho ngươi một bí mật đi ~” Đào tử man đầu vẻ mặt thần bí trở lại “Nghe nói nếu như tới cấp 25 rồi, mang theo một cái Hồng nội khố ( aka ~ quần lót màu đỏ bà con ~) đi Bối lạc ti thành tìm Mai tế ti có thể có cơ hội chuyển chức nghiệp đặc thù nga~”

“. . .” =_=b

“Đi thôi, đi thôi, tỷ tỷ mang ngươi đi thử xem ~” Đào tử man đầu vẻ mặt hưng phấn.

“Ta không có cái đạo cụ đặc thù kia….” Đòi hỏi biến thái như vậy phỏng chừng cũng không phải chức nghiệp gì tốt.

“Đừng lo lắng, ta có a. Đăng đăng đăng đăng ~” Đào tử man đầu từ trong túi lấy ra một kiện vật thể màu hồng ở trước mặt hắn giương ra.

Đó là một cái quần lót nam kiểu tứ giác, màu đỏ hết sức buồn nôn,xuyên suốt trên vải đầy hoa mẫu đơn các màu nở rộ là một con rồng và một con phượng vô cùng mắc ói, trên ống quần càng cực kì buồn nôn mà may hai viền hoa nhỏ….Thế nào mà nói thì trình độ buồn nôn của cái nội khố này cũng đều không phải người bình thường có thể tưởng tượng ra…. =π=|||

Sau khi thấy cái nội khố này hắn lại càng không muốn đi tìm cái vị tế ti chuyển chức kia….

Không đợi A Lam lên tiếng từ chối, Đào tử man đầu liền kéo hắn nhanh như chớp mà xông ra ngoài, chỉ để lại thanh âm xa xa trong gió nhẹ

“Đi thôi, đi thôi, ta mang ngươi đi thăng đủ 25 cấp , ta đã sớm muốn nhìn cái chức nghiệp ẩn dấu này rốt cuộc là cái gì rồi…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.