Thụ cũng không hiểu được hiện tại cậu vì cái gì mà đứng ở chỗ này,
Cậu cảm thấy chính mình có điểm vô lý.
Ngày hôm qua lấy được vé xem phim Thụ biết đây là của Công cho cậu,
Trước tiên không nói tới Công rõ ràng chính mình muốn ăn điểm tâm thế nhưng lại ngồi xuống chơi di động làm cậu phải đi mua,
Thì cái chuyện ly sữa đậu nành thứ 10000 được tặng vé xem phim cũng chẳng có tuyên truyền quảng bá gì hết, hoạt động không minh bạch lại kỳ quái thì làm gì có thương nhân nào làm a.
Thủ pháp vụng về như vậy, đại khái cũng chỉ có Công nghĩ ra.
Thụ lúc ấy trong lòng chỉ là có chút buồn cười,
Dù cho hắn giống như mọi ngày, lại toát ra chút gì đó làm người ta không thể đoán được hắn nghĩ gì, cũng liền thuận theo hắn đi.
Nhưng là đợi đến sau khi Công ăn xong cái lẩu rồi về nhà còn lại một mình cậu ngồi nhìn vé xem phim cười một mình, cậu mới ý thức được:
Loại hành động giống như “cho đối phương một sự kinh hỉ” này, thế nhưng lại làm cho cậu sinh ra loại cảm giác hạnh phúc khi được cưng chiều.
Làm cho cậu bất an chính là, trừ bỏ cảm giác có điểm không được tự nhiên ra, thì cậu lại có loại tâm tình hưởng thụ hơn.
Cậu nghĩ, này cơ bản chính là gần giống như cảm giác yêu vậy đó.
Cậu bị ý tưởng này làm cho hoảng sợ,
Cẩn thận ngẫm lại cậu cùng Công kết giao (theo nghĩa bình thường) này mới được mấy tháng,
Đại thể thì từ không gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-thu-lam-ca-sang-va-cong-lam-ca-toi/79439/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.