Vì thế Công cùng Thụ cứ như vậy hòa hảo lại.
Cuộc sống lại khôi phục như trước kia:
Thụ thường mang chút đồ ăn để trong tủ lạnh cho Công, thỉnh thoảng để lại tờ giấy, viết chút chuyện vô nghĩa;
Công hưởng thụ đồ ăn mỹ vị Thụ làm, xem mấy tờ giấy Thụ để lại, cũng không đáp lời.
Về chuyện này, A từng hỏi công vì sao không trả lời cho Thụ, như vậy trò chuyện qua lại thật là tốt còn gì.
Công biểu hiện một vẻ mặt khó tin: vậy không phải sẽ trở nên tầm thường cũ rích sao?!
A:……
(nội tâm A: Chẳng lẽ những chuyện cậu từng làm là không cũ rích chắc a a a a!)
Bất quá A nhắc nhở công tuy rằng hắn đã công khai, nhưng là Thụ tựa hồ là một thẳng nam bình thường, hẳn phải chuẩn bị tinh thần.
Công nghe xong nửa ngày không hé răng, qua một lúc lâu mới mở miệng:
Tớ không muốn gì hết, tớ thích đồ ăn cậu ấy làm, thật sự, thật sự.
Tuy nói như vậy, Công vẫn là khắc chế không được muốn giao lưu cùng Thụ nhiều hơn nữa.
Hắn không trả lời tờ giấy, liện nghĩ một biện pháp khác để khắc sâu sự tồn tại của mình.
Tỷ như bỏ vào hộp cơm đã rửa sạch một con ếch giấy;
Tỷ như bỏ vào hộp cơm đã rửa sạch một con nai giấy;
Tỷ như bỏ vào hộp cơm đã rửa sạch một con thỏ trắng bằng giấy;
……
Đại khái một tháng sau, Thụ nhìn một đống động vật nhỏ trên bàn: Ân, còn tô màu hết rồi, có thể mở cả một cái vườn bách thú.
Nói thật, thụ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-thu-lam-ca-sang-va-cong-lam-ca-toi/79433/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.