Thoáng cái còn mười ngày nữa là đến Tết Nguyên Đán rồi,
Sau một tháng, trường học rốt cuộc bắt đầu cho nghỉ Đông.
Mẹ Diệp cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, không cần đi làm, cũng tức là có thể tránh mặt Công.
Chuyện Công tới tìm bà, bà cùng cha Diệp cho đến giờ cũng chưa hề nói cho Thụ nghe.
Ý muốn của bọn họ hiện tại là, cố gắng làm nhạt đi sự tồn tại của Công.
Bất quá nói thật, cha Diệp mẹ Diệp nhìn con mình bây giờ hệt như tượng gỗ, trong lòng cũng là khó chịu không thể nói ra.
Cả một ngày, chỉ có lúc Thụ ở trên bàn ăn nói về Công, mới có thể nhìn có chút tinh thần.
Mà một khi mẹ Diệp cha Diệp nhịn không được nhắc tới chuyện này, mặc kệ là tức giận mắng chửi, hay là nhẹ nhàng khuyên bảo,
Thụ mỗi lần đều nghiêm túc nghe hết, không khóc cũng không nháo, chỉ là quì gối hướng bọn họ, sau đó xin bọn họ tha thứ, xin bọn họ cho phép Công và cậu được bên nhau.
Cha Diệp mẹ Diệp sắp hỏng mất.
Vài lần, mẹ Diệp vừa rơi nước mặt vừa nghĩ, hay là tùy ý con mình đi.
Nhắc tới chuyện này với cha Diệp, cha Diệp chỉ hút thuốc liên tục không nói lời nào.
Sau khi trường học nghỉ, Công không đến trường nữa, cũng không gửi đồ đến nữa,
Hắn mỗi ngày đến tiểu khu Thụ ở, đứng một hồi, nhìn một hồi.
Ban đầu là ban ngày đến, được hai ngày,
Bảo an ở tiểu khu tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-thu-lam-ca-sang-va-cong-lam-ca-toi/3166672/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.