Cuối tuần, Thụ nằm ở nhà đọc sách,
Cả tiếng đồng hồ, chỉ lật được hai trang, chỉ cảm thấy rất nhàm chán,
Kỳ thật bình thường những ngày cuối tuần,
Cậu cũng chỉ là nằm trên sô pha đọc sách, Công thì ngồi trước máy tính đánh máy cạch cạch.
Rõ ràng hai người cũng không nói chuyện nhiều, đều là chuyện mình mình làm, nhưng cũng không hề thấy buồn chán.
Nghĩ đến đây, Thụ dứt khoát đem sách ném sang một bên, bắt đầu nhìn di động đến phát ngốc,
Nhìn nửa ngày, vẫn là nhịn không được gọi điện cho Công.
Nghĩ câu đầu tiên nên nói gì, kết quả không có người nhận điện thoại.
Thụ không biết được là do hắn không thấy hay cố ý không nhận điện thoại,
Tóm lại trong lòng loạn thành một đống.
Buổi chiều, Thụ nhận được điện thoại của chủ nhà, nói rằng con gái bọn họ ở cung văn hóa học vẽ, 3 giờ tan học,
Hắn cùng bà xã có việc không đi đón được, có thể phiền Thụ đón hộ được không.
Thụ nghĩ dù sao chính mình cũng không có việc gì làm, liền sảng khoái nhận lời.
Lúc đến cung văn hoá, liền thấy con gái ông chủ nhà đang đứng ở cửa, nhìn ngang ngó dọc.
Thụ tiến tới vẫy vẫy tay: Đường Đường, chú tới đón cháu về.
Cô bé thật sự là người cũng như tên, vừa nhìn thấy cậu liền ngọt ngào gọi: Chú!
Thụ chọc cô bé một chút, cô bé bị đùa đến cười không ngừng.
Trên đường trở về có một tiệm bánh ngọt,
Thụ chỉ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-thu-lam-ca-sang-va-cong-lam-ca-toi/3166646/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.