Mấy ngày nay thời tiết X thành luôn luôn quanh quẩn mức âm ba, bốn độ.
So sánh với phương Bắc thường ở mức mười mấy độ dưới không thì cũng không tính là gì,
Nhưng là thành phố X luôn luôn ẩm ướt,
Mùa Đông đúng là vừa ẩm vừa lạnh, lạnh đến thấu xương.
Đối với một vài người không phải người bản địa, thật đúng là không quen được.
Công còn có một loại cảm giác “rốt cục cũng đợi được đến ngày này”, mỗi ngày đều hỏi Thụ về thành phố quê hương của cậu lạnh hay không lạnh,
Sau đó cực lực khoe khoang nơi của mình vốn là một địa phương ấm áp:
Cái gì mà nằm ở hướng Bắc quay về hướng Nam mặt trời sáng lạn, điều hòa lò sưởi thảm điện túi chườm nóng đầy đủ mọi thứ,
Đồng thời còn ngượng ngùng tỏ vẻ chỉ cần Thụ đồng ý, hắn cũng vô cùng vui sướng mà ngày ngày dâng chính mình làm cái lò sưởi cho Thụ.
Thụ bất đắc dĩ nhìn hắn: Tuần này mẹ em tới.
Công: A?
Thụ: Thứ Năm đến đây, Chủ Nhật lại về. Vội tới để — đưa chăn cho em.
Công cúi đầu không nói tiếng nào.
Mẹ Nghiệp quả thật tuần này sẽ đến đây, bất quá không phải là đưa chăn như Thụ nói,
Chỉ là nhớ con, vì thế điểu chỉnh lịch dạy một chút, đến thăm mà thôi.
Thụ định cuối tuần để Công dẫn mẹ mình, dạo quanh thành phố X.
Đầu tiên là hiểu biết về thành phố này của Thụ cũng không bằng Công;
Hai là, coi như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-thu-lam-ca-sang-va-cong-lam-ca-toi/3166640/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.