Buổi sáng A là bị một trận chuông báo thức đánh tỉnh, cậu nhắm mắt sờ soạng hướng tủ đầu giường, sờ nửa ngày cũng không tìm thấy đồng hồ báo thức ở đâu,
Hoàn hảo người bên cạnh đúng lúc tìm được nút ấn tắt, bằng không thật sự là ồn chết người.
Ân? Khoan khoan —
A mở trừng mắt: Bên cạnh có người!
Cậu hấp tấp ngồi dậy nhìn người bên cạnh mình, là B!
Cậu lại nhìn lại bản thân mình, toàn thân trần trụi, ngay cả quần lót cũng không mặc,
Sao lại thế này, cậu cư nhiên trần như nhộng cùng B nằm trên một cái giường!
A cẩn thận hồi tưởng lại đêm qua:
Ăn tối…… ca hát…… chơi mạt chược…… bản thân thua uống rất nhiều rượu……
Sau đó thì cố thế nào cũng không nhớ nổi.
Bất quá, hẳn là mình uống rượu say, nên B mới mang mình về đây đi.
Có lẽ là do tiếng ồn A tạo ra quá lớn, B cũng tỉnh lại.
Hắn ngồi dậy nhìn A nói: Cậu dậy rồi a.
A: Ngày hôm qua là anh mang tôi về?
B: Cậu ngày hôm qua uống hơi nhiều, tôi không biết nhà cậu ở đâu, cũng chỉ có thể mang cậu về đây thôi.
A: Thật sự là cám ơn.
B khoát tay đi xuống giường, cầm lấy áo ngủ: Không có việc gì, bạn bè thôi!
A thả lỏng người, như là nghĩ tới cái gì nở nụ cười, nói với B:
Anh có biết tôi lúc mới tỉnh lại nhìn quanh thì liền nghĩ tới cái gì không? Nghĩ đến một cảnh hay xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-thu-lam-ca-sang-va-cong-lam-ca-toi/3166614/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.