Sáng hôm sau, Công cẩn cẩn dực dực đi đến tiệm cà phê,
Đúng vậy, không phải góc nhỏ hắn hay núp, mà là tiệm cà phê.
Thụ vừa thấy là Công liền nói anh làm gì vậy, chưa tới ca của anh đâu.
Công: Sao cậu hôm qua đến mà lại không vào?
Thụ: Anh hiện tại một là đi ra ngoài, còn không thì ngồi xuống gọi món đi.
Công nghĩ đứng nói chuyện cũng không phải chuyện hay, đành ngồi xuống.
Thụ khuôn mặt rạng rỡ tươi cười: Chào tiên sinh, xin hỏi ngài muốn gọi gì?
Công: Tôi tới là —
Thụ đánh gãy lời hắn: Chào tiên sinh, xin hỏi ngài muốn gọi gì?
Công:…… để tôi tự mình viết, có thể chứ?
Thụ:……
Thụ đem giấy đưa cho hắn, trên nguyên tắc Công hiện tại là khách hàng, khách hàng thích tự mình viết gọi món, cậu cũng không thể cự tuyệt.
Công viết xong thì đem đưa cho Thụ, Thụ thấy mặt trên viết: Chờ cậu tan ca cùng nhau ăn cơm chiều đi? Tôi có việc muốn nói với cậu.
Thụ:…… tiên sinh thật ngại, thứ này tiệm không có.
Công vẻ mặt khổ não: Cùng nhau ăn cơm đi, tôi thật sự có việc muốn nói với cậu.
Thụ thấy Công vẻ mặt cầu xin nhìn cậu, có chút mềm lòng, gật gật đầu: Được.
Công thoáng cái liền cực kì vui vẻ nói tôi buổi chiều tới đón cậu, sau đó liền chuẩn bị rời đi, ông chủ giơ tay cản lại:
Đi cái gì, còn chưa trả tiền đâu.
Công: Ông chủ, tôi chưa có gọi gì hết a.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-thu-lam-ca-sang-va-cong-lam-ca-toi/3166599/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.