Hôm nay Conan thức dậy rất sớm, chuẩn bị xong xuôi, so với ngày thường vẫn còn sớm hơn một khoảng.
Nhìn phòng khách chỉnh tề, thật không tưởng tượng nổi hôm qua bốn người ăn chơi đến mức mỏi mệt thiếp ngủ, thậm chí Kuroba bọn họ về nhà thế nào cũng không biết.
Khí trời hôm nay rất oi bức, bầu trời cũng một mảng xám nghét như sắp sập tới nơi.
Chắc sắp mưa rồi.
Mà kỳ thật… thần tình Ran sáng nay có chút kỳ lạ, cậu đi khỏi nhà cũng không nhận ra. Điều này khiến cậu có phần bất an.
“Siêu thám tử, sao bộ dạng tâm sự trùng trùng thế kia?”
Đang trên đường thì có một giọng nhẹ nhàng hỏi Conan. Tâm sự trùng trùng? Cậu cũng không biết phải đáp lại thế nào.
“Cũng không có gì. Chỉ là cứ có cảm giác hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì đó, trong lòng không yên ổn được. Trước giờ chưa từng thế này.”
“Chắc tại trời sắp mưa lớn, cũng có thể là trực giác sẽ có án mạng của thám tử như cậu, nếu như là giả thuyết đầu thì tốt rồi.”
“Ha ha, giả thuyết đầu cũng không tốt, hôm nay đi quên đem dù rồi.”
Sau khi tan học, Conan lập tức trở về văn phòng thám tử.
Không khí nặng nề trên đường khiến người ta khó mà hít thở thông, thậm chí không tập trung tinh thần nổi, hơn nữa trên phố người đông đúc thật bực mình, làm cho người không-cao-lắm như Conan bị ép chật cứng không mò được đường ra.
Tới lúc về đến nhà thì đã hứng một cây mưa rồi.
“Chị Ran, em về rồi.”
Cởi áo khoác ra, một lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-tham-tu-lung-danh-va-sieu-dao-chich/181291/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.