*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khuôn mặt giống hệt Kuroba Kaito kia vừa ló ra khỏi rèm cửa vừa cười nham hiểm. Mặc dù lưng đối phương đã che mất ánh trăng, trong phòng lại chỉ mở đèn ngủ, nhưng anh vẫn thấy rõ mồn một.
Thấy rõ một người có khuôn mặt giống mình như đúc, không ngờ trên đời lại có một người như vậy.
“Hoá ra là Kudo, trách sao tôi không tìm ra cậu.”
“Thỉnh thoảng đổi vai với anh giở trò bịp gạt người một chút.”
Đêm nay Shinichi có khác biệt rất lớn, hoàn toàn không thể nhìn thấu tâm tư của cậu được nữa.
Kuroba lưu ý hai chữ “đổi vai” được nhấn mạnh trong lời nói của cậu.
“Có vẻ cậu đã biết tôi chính là Kaitou KID?”
Đây là lần thứ hai anh thừa nhận chuyện này. Nhưng cảm giác lần này khác, giống như đem toàn bộ gánh nặng trong lòng buông bỏ hết, chỉ đợi một phán xét cuối cùng.
“Vốn là không chắc chắn lắm, nên mới nói vậy thử anh.”
“Cậu không phải chỉ vì muốn thử tôi vài câu mà đi làm mấy trò đùa dai vớ vẩn này chứ…”
“Không hề, chỉ muốn trả thù anh thôi.”
“Trả thù cái gì tôi?”
“Tại vì anh…”
Không hiểu sao cậu đang nói lại ngưng, không dám tuỳ tiện nói ra lời trong lòng.
Lúc chờ Shinichi lựa lời nói tiếp, Kuroba mới để ý cậu lúc trở về hình dạng 17 tuổi, thân hình cao cao, hơn vai anh một chút, cảm thấy thật trưởng thành, mà nhìn lên chỗ bị thương, cũng không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-tham-tu-lung-danh-va-sieu-dao-chich/1529817/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.