Lớp học trống vắng thật đấy. Bàn học thiếu đi một người, thầy giáo cho phép Trúc lên ngồi cạnh Ngọc. Vị trí này thường bị cướp đi ở giờ ra chơi vì tên Nhật Minh ấy si mê Ngọc, lúc nào cũng kiếm mọi cách để được ngồi cạnh Ngọc.
Trúc ngồi học ở trong lớp, nhưng tâm trí thì đặt ở nhà Chi. Không biết, Chi mang bụng bầu 6 tháng rồi có gặp khó khăn, vất vả gì không. Trúc thường ở bên nhà Chi, chăm sóc Chi mọi buổi chiều vì buổi chiều Chi về nhà mẹ đẻ. Đêm đến, nó lại khác, Chi ở bên nhà chồng. Trúc chưa thấy ai như Chi, mang bầu 6 tháng, mà vẫn gầy lắm, dù Trúc cố gắng thúc ép Chi ăn uống tử tế, nhưng Chi không biết ăn rồi chui tuột vào đâu? Đã qua thời kì ốm nghén rồi...
Giống như thường lệ, tan học, Trúc không la cà cùng đám Ngọc nữa, Trúc nhanh chóng đạp xe về nhà, ăn cơm, Trúc không có thói quen nghỉ trưa, nên trước khi sang nhà Chi, Trúc thường đạp xe xung quanh nhà mình để giết thời gian.
Trong đầu Trúc suốt thời gian tới giờ, luôn tràn ngập những suy nghĩ. Chi luôn mong ngóng Trúc đến chơi với Chi, nếu như Trúc đi chậm vài phút, thì điện thoại con của Trúc sẽ reo lên ầm ĩ, là số điện thoại bàn của nhà Chi. Nhưng... Chi đã là vợ của người ta rồi, tại sao, Trúc vẫn nghĩ, cô gái này không thuộc về ai cả, là một cô gái khiến Trúc có thể làm những điều ngu ngốc, là một cô gái khiến cho Trúc không màng tới người ta nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-princess/44612/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.