Mấy ngày cuối năm nhiệt độ không khí chợt giảm xuống, cả đêm qua có một trận tuyết lớn, toàn bộ thành phố C hệt như một giấc mơ được bao phủ bởi một màu trắng bạc.
Ngạo kiều nữ vương thụ rất thích tuyết, thích cảm giác màu trắng tinh khiết vô ngần đó bao trùm lên tất cả, thích cái xốp xốp của tuyết, thích âm thanh sột soạt khi bước đi trên tuyết phát ra. Nhưng, điều cậu thích nhất vẫn là cảm giác khi nhìn những bông tuyết bay bay, rơi xuống, sau đó đưa tay đón lấy.
Cho nên vừa mới sáng sớm, ngạo kiều nữ vương thụ đã lay phúc hắc trung khuyển công đang ngủ trong ổ chăn dậy.
Phúc hắc trung khuyển công còn đang buồn ngủ, nhìn ngạo kiều nữ vương thụ một cái, sau đó kéo ngạo kiều nữ vương thụ vào lòng tiếp tục nhắm mắt ngủ. Ngạo kiều nữ vương thụ vừa đẩy đẩy phúc hắc trung khuyển công vừa nói: “Này, không được ngủ nữa, nhanh đứng dậy theo em ra ngoài ngắm tuyết!”
Phúc hắc trung khuyển công trở mình đè ngạo kiều nữ vương thụ lại, không cho cậu lộn xộn, mơ mơ màng màng nói: “Trời lạnh thế này, ngắm tuyết cái gì, mệt muốn chết, ngủ nhanh nào.”
Ngạo kiều nữ vương thụ bị phúc hắc trung khuyển công đè không thở được, lại vừa đẩy phúc hắc trung khuyển công ra, vừa nói: “Mấy giờ rồi mà còn ngủ! Nhanh đứng dậy, có nghe hay không! Theo em xuống nhà!”
“Ngoan, đừng ồn ào, để anh ngủ thêm một lát.” Phúc hắc trung khuyển công ỳ ra trên giường, còn ôm chặt lấy ngạo kiều nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-phuc-hac-trung-khuyen-cong-va-ngao-kieu-nu-vuong-thu/3290839/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.