Kết quả là ngạo kiều nữ vương thụ với phúc hắc trung khuyển công quyết định chiều đến sẽ cùng nhau về thành phố B nghỉ lễ Trung Thu.
Bởi vì khoảng cách giữa thành phố B và thành phố C không quá xa, nên phúc hắc trung khuyển công cùng ngạo kiều nữ vương thụ quyết định lái xe trở về. Trước khi về, bọn họ đi siêu thị mua một ít nguyên liệu nấu ăn, cùng một vài thứ linh tinh như bánh Trung Thu, theo lời phúc hắc trung khuyển công chính là, con rể đến nhà bố mẹ vợ tất nhiên là con rể phải mang tất cả mọi thứ tới.
Ngạo kiều nữ vương thụ lấy tay đỡ trán, trong lòng thầm mắng, con rể em gái anh!
Nhưng… Phúc hắc trung khuyển công thoạt nhìn rất vui vẻ.
Hình như còn có chút căng thẳng nữa.
Bởi vì lúc chuẩn bị lên xe, anh liên tục hỏi ngạo kiều nữ vương thụ xem hình ảnh của mình có được hay không, có phải nhìn tinh thần hơi sa sút không, hơn nữa lúc thay quần áo, phúc hắc trung khuyển công cũng phải chọn mất nửa ngày.
Điều này khiến cho ngạo kiều nữ vương thụ không khỏi bật cười: “Nói anh lớn lên dưới mí mắt cha mẹ em cũng không quá đáng, anh có dạng gì chẳng lẽ họ còn không biết. Chỉ là về nghỉ lễ thôi mà, căng thẳng đến thế ư?”
“Căng thẳng?” Phúc hắc trung khuyển công ngồi ở bên lái xe, nghiêng đầu ngồi ngạo kiều nữ vương thụ đang ngồi ở bên cạnh, đột nhiên vô lại nói: “Mặc dù đúng là có một chút, nhưng nếu em hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-phuc-hac-trung-khuyen-cong-va-ngao-kieu-nu-vuong-thu/3290837/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.