Từ lần ngạo kiều nữ vương thụ bị phúc hắc trung khuyển công cưỡng hôn, ngạo kiều nữ vương thụ quyết định không bao giờ để ý đến phúc hắc trung khuyển công nữa.
Hôm nay, ngạo kiều nữ vương thụ đang đi trên đường, sau lưng chợt xuất hiện giọng nói quen thuộc.
“Ôi ~ Em yêu ~”
Không cần quay đầu lại cũng biết đó là giọng của phúc hắc trung khuyển công, ngạo kiều nữ vương thụ giả bộ không nghe thấy, bước đi nhanh hơn.
“Giày em bị tuột dây kia ~” Giọng nói tràn ngập ý cười của phúc hắc trung khuyển công ở phía sau vẫn không buông tha cho cậu.
Ngạo kiều nữ vương thụ căm giận nghĩ, anh không còn cách gạt người nào khác sao, tốt xấu gì tôi cũng bị câu nói này lừa một trăm tám mươi lần rồi, anh nghĩ rằng tôi là thằng ngốc hay sao, mà vẫn còn bị lừa lần nữa?
Ngạo kiều nữ vương thụ vừa nghĩ xong, bỗng cảm giác bị vướng chân, cả người đột nhiên mất trọng tâm, ngã mạnh về phía trước.
Phúc hắc trung khuyển công ở phía sau ngạo kiều nữ vương thụ, mắt thấy chân trái của ngạo kiều nữ vương thụ giẫm lên dây giày bên phải, sau đó đúng lúc bước chân phải lên, lập tức cả người mất thăng bằng đổ về phía trước. Cùng với một tiếng “bịch” nặng nề, ngạo kiều nữ vương thụ tiếp xúc thân mật với mặt đất.
Phúc hắc trung khuyển công mỉm cười đi đến trước mặt ngạo kiều nữ vương thụ, lấy tay vuốt cằm, cúi đầu cười híp mắt: “Em có sao không? Có cần anh giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-phuc-hac-trung-khuyen-cong-va-ngao-kieu-nu-vuong-thu/3290827/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.