Chương trước
Chương sau
Biển rộng mênh mông: Chúng tôi đang cày phó bản.

Quả Vũ: Tôi biết chứ, từng người các người chẳng phải đang cày phó bản sao?

Sâu bướm trời thu: Kháo, mấy người bọn họ túm tụm với nhau cả ngày, chẳng biết đang chơi cái gì. Cày phó bản thì không thể nói chuyện được à? Ai mà chưa cày qua!

Biển rộng mênh mông: Tôi cảm thấy không cần thiết phải nói.

Nhớ em mỗi ngày: Biển rộng mênh mông bạn đừng dùng tiếng người nói chuyện với bọn họ, bọn họ nghe không hiểu đâu.

Cô thỏ tinh nghịch: Mọi người đừng cãi nhau nữa, đều tại em không tốt, em không nên làm phiền anh Thiên Bá.

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Kháo, cô làm ơn đừng có gọi anh này anh nọ nữa được không? Ai là anh của cô?

Quả Vũ: Xí, mỗi ngày lúc được kêu là anh thì không phản bác gì, thời điểm quan trọng thì lại không đến giúp, giả bộ cái rắm!

Sâu bướm trời thu: Đúng đó, thật là làm người khác ghê tởm, em mình bị bắt nạt cũng không biết cứu.

Biển rộng mênh mông: Vừa nãy là tôi lên nick của cậu ấy, tôi không phải anh của cô ta, vì thế có cần đi cứu không?

Câu này vừa ra, Vương Uông Dương ngây người, mọi người cũng ngây người. Nhưng có ngây người thì cũng phải giúp người nhà mình phản bác lại.

Nhớ em mỗi ngày: Đúng đó, Thiên Bá không có ở đó thì cứu thế quái nào được. Mấy người nói thì hay lắm, sao không tự đi cứu đi?

Sâu bướm trời thu: Người ta tìm anh Thiên Bá, chúng tôi sao dám cướp đi nhiệm vụ cao quý của ai đó.

Quả Vũ: Được kêu là anh thì phải có trách nhiệm, em mình gặp nạn thì phải đến cứu, không đến cứu rồi còn ở đó đánh rắm nữa.

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Mẹ mày Quả Vũ mày mới đánh rắm đó, hèn gì chúng ta chẳng bao giờ kết bạn được.

Cô thỏ tinh nghịch: Tại sao chị lại lên bằng nick của anh Thiên Bá?

Câu hỏi của Cô thỏ tinh nghịch hỏi trúng nghi ngờ của mọi người.

Mí mắt của Vương Uông Dương đột nhiên hơi giật giật, sao lại có dự cảm không lành vậy? Quả nhiên, câu tiếp theo, thay đổi triệt để định mệnh của Vương Uông Dương.

Biển rộng mênh mông: Vì tôi là vợ của Thiên Bá.



Đây là lần đầu tiên Kênh bang hội yên tĩnh nhất trong lịch sử.

Vợ? Chuyện lúc nào vậy? Tại sao cậu là đương sự mà cũng không biết có chuyện này?

Vương Uông Dương buồn bực phát hiện, vừa nãy bản thân không kịp chen lời nói vào là một quyết định sai lầm, bởi vì, bây giờ càng không thể chen lời vào.

Kênh riêng:

Bạn nói với Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Thiên sứ, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ nói với bạn: Tui cũng muốn biết lắm chứ!

Bạn nói với Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Không phải là bà thông đồng với anh ta hả?

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ nói với bạn: Tui còn tưởng là hai người yêu nhau sâu đậm rồi thông đồng với nhau đó!

Kênh bang hội:

Cô thỏ tinh nghịch: Chị Biển rộng mênh mông nói gì vậy, sao chị là trở thành vợ của anh Thiên Bá rồi? Kết hôn chưa? Sao em lại không biết vậy. Anh Thiên Bá, lời chị ấy nói có thật không?

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Ồ, Thiên Bá có chuyện gì thì đều phải cho cô biết à? Cô là mẹ cậu ấy chắc?

Sâu bướm trời thu: Không thể nói như vậy được, chúng ta cùng một bang hội, đáng lẽ kết hôn thì phải nên nói một tiếng chứ.

Nhớ em mỗi ngày: Những từ ngữ này từ miệng bạn nói ra sao lại kì lạ vậy? Vừa nãy lúc cãi nhau thì sao không nói chúng ta là một bang hội đi.

Kênh riêng:

Bạn nói với Biển rộng mênh mông: Chuyện gì vậy?

Biển rộng mênh mông nói với bạn: Anh có muốn thoát khỏi Cô thỏ tinh nghịch không?

Bạn nói với Biển rộng mênh mông: Muốn thì muốn, nhưng mà…

Biển rộng mênh mông nói với bạn: Tôi là nam.

Bạn nói với Biển rộng mênh mông: Tôi biết.

Biển rộng mênh mông nói với bạn: Tôi biết cậu thích đàn ông.

Bạn nói với Biển rộng mênh mông: Ớ… đừng nói giỡn chứ.

Biển rộng mênh mông nói với bạn: Thiên sứ nói với tôi, đây là bí mật đổi lại.

Bạn nói với Biển rộng mênh mông: Ơ… Ừ. (Hai người các người trao đổi bí mật thì cần gì phải dùng bí mật của tôi ra để đổi vậy!)

Biển rộng mênh mông nói với bạn: Vì vậy…

Bạn nói với Biển rộng mênh mông: Vì vậy?

Biển rộng mênh mông nói với bạn: Chúng ta có thể thử.

Chúng ta có thể thử, chúng ta có thể thử… đây là, tỏ tình?!

Bạn nói với Biển rộng mênh mông: …

Biển rộng mênh mông nói với bạn: Sau cuộc đối thoại này, thừa nhận trong bang hội trước, thoát khỏi Thỏ, hay là cậu thích cô ta?

Không phải tôi đã nói lúc trước rồi sao! Vương Uông Dương oán thầm.

Bạn nói với Biển rộng mênh mông: Đương nhiên là không thích rồi!

Biển rộng mênh mông nói với bạn: Vậy thì được, xuống mạng trước, rồi lên lại.

Kênh bang hội:

Biển rộng mênh mông: Tôi đã gọi điện thoại cho chồng tôi rồi, anh ấy sẽ về ngay, để anh ta nói rõ cho các bạn.

Chồng!!! Điện thoại!!! Đây là ngoài đời thực luôn đấy! Sấm chớp trên bình địa đó, lúc này trong bang hội bùng nổ, tiếp theo là những kiểu tin nhắn riêng tư các loại.

Vương Uông Dương đau đầu nhìn lời nói của Biển rộng mênh mông, giờ đây, đâm lao thì phải theo lao thôi.

Nhấn nút out, sau đó lại lên lại. Thật muốn cảm thán, có trời mới biết bản thân bị trúng gió gì rồi!

Kênh bang hội:

Thiên Bá: Tôi về rồi đây, chuyện vừa nãy tôi đều biết hết rồi.

Biển rộng mênh mông: Chồng ơi, bọn họ không tin em là vợ của chồng.

Cô thỏ tinh nghịch: Anh Thiên Bá ơi có thật không?

Thiên Bá: … Ừ.

Cô thỏ tinh nghịch: Anh Thiên Bá anh không có nói cho em biết.

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Người ta là tình nhân, cần gì phải nói cho cô?

Biển rộng mênh mông: Thỏ, chồng nhà tôi theo đuổi cô à?

Cô thỏ tinh nghịch: … Ấy, dâu có… nhưng…

Biển rộng mênh mông: Vậy không cho cô biết là chuyện bình thường.

Cô thỏ tinh nghịch: … Ơ…

Quả Vũ: Thỏ đừng buồn, tên này không đáng.

Sâu bướm trời thu: Đúng đó, cái bang lục đục nội bộ này, đừng nên ở lại nữa.

Ông trời thưởng cho người siêng năng: Ồ ồ, chuyện gì vậy? Vừa nãy dường như tôi nghe thấy bang hội của chúng ta có lục đục, muốn ra khỏi bang à? Sao mà tôi vừa mới lên thì lại có tin tức kinh khủng này rồi?

Nhớ em mỗi ngày: Bang chủ, anh đến rồi.

Thiên Bá: Bang chủ.

Biển rộng mênh mông: Bang chủ.

Ông trời thưởng cho người siêng năng: Ồ ồ, Biển rộng mênh mông, nghe nói em với Thiên Bá bí mật sống chung phải không?

Biển rộng mênh mông: Dạ.

Thiên Bá: Gì mà bí mật sống chung… Biển rộng đừng có bình tĩnh trả lời như vậy…

Ông trời thưởng cho người siêng năng: Ồ ồ, vậy bang chủ đây cũng hài lòng, Thiên Bá cũng cưới được vợ rồi.

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Hừ, lo cho anh trước đi bang chủ, anh xem cái bang lục đục nội bộ chẳng ai thèm ở nữa này.

Cô thỏ tinh nghịch: Không phải em, em rất thích bang hội này của chúng ta.

Quả cầu tròn tròn: Thiên sứ có nói là cô không? Còn nữa, chúng ta của cô ở đây là ai, bọn tôi không chịu nổi đâu, cô với đám anh chị của cô đi hết đi.

Tôi không phải là chuột: Cầu, em nói như vậy là không đúng rồi, em không thể vì người khác não tàn mà khai trừ người ta. Cần phải có tinh thần thương yêu đồng đội chứ.

Ma vương: Đánh là thương mắng là yêu.

Ông trời thưởng cho người siêng năng: Ờ, mọi người nên đùm bọc lẫn nhau, vì cái gọi là…

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Im miệng!

Trời biết tại sao: Tại sao bang chủ lại về ngay lúc này? Tại sao bang chủ không hỏi đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại bắt đầu như vậy?

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: … Ông cũng im miệng đi!

Quả Vũ: Tôi không thể ở lại cái bang này nữa, tất cả đều do họ Thiên mấy người làm loạn lên, căn bản đâu cho chúng tôi một chỗ đứng.

‘Quả Vũ bất đồng quan điểm với bang hội này, đã ra khỏi bang.’

Sâu bướm trời thu: Đúng đó, cái bang lục đục nội bộ này, nơi nào cũng có, ông đây không ở nữa.

‘Sâu bướm trời thu bất đồng quan điểm với bang hội này, đã ra khỏi bang.’

‘Cô thỏ tinh nghịch bất đồng quan điểm với bang hội này, đã ra khỏi bang.’

Quả cầu tròn tròn: Trời, tôi có nhìn nhầm không, cô ta cũng ra khỏi bang luôn hả?

Ma vương: Vừa nãy cô ta còn nói chúng ta nữa chứ, thật là, tâm tư phụ nữ, như cây kim dưới đáy biển.

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Chủ động ra khỏi nhóm à?

Ông trời thưởng cho người siêng năng: Không, anh đá ra đó, ba người họ không phải là một nhóm à?

Nhớ em mỗi ngày: Ôi! Bang chủ của em, cuối cùng anh cũng ra oai được một lần! Anh đã dẹp loạn cho mọi người trong bang!

Ông trời thưởng cho người siêng năng: Anh đã cảm thấy cô ta sớm muộn gì cũng ra, tự mình ra không bằng để anh đá một phát, vì anh luôn muốn sử dụng thử chức năng này.

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: … Em biết rồi.

Biển rộng mênh mông: Xin lỗi, đều là lỗi của em.

Thiên Bá: Không, là lỗi của em.

Trời biết tại sao: Tại sao hai người các bạn muốn xin lỗi? Tạu sao bọn họ lại ra khỏi bang? Tại sao bang chủ vẫn chưa trả lời câu hỏi của em?

Nhớ em mỗi ngày: Ông trời ơi! Kéo cái tên này về đi!

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Không quan tâm chuyện của hai người nữa, ở đây tui với bang chủ xử lí là được rồi, hai người đi mà làm rõ mọi chuyện của mình đi!

Ông trời thưởng cho người siêng năng: Ồ ồ? Sao anh lại cảm thấy ở đây vẫn có một bí mật to lớn nhỉ?

Thân hình thiên sứ khuôn mặt ác quỷ: Nguyên Phương, anh biết sự thật mà…

Biển rộng mênh mông: Ừ, vậy chúng tôi đi trước.

Chúng tôi, là đi với tôi á? Vương Uông Dương có chút kích động, chút gấp gáp. Cái người Biển rộng mênh mông này… vừa nói là ý gì? Vương Uông Dương cảm thấy tim đập nhanh hơn, sao lại tự nhiên nóng lên thế này?

Ngay lúc Vương Uông Dương đang bối rối đợi Biển rộng mênh mông chuẩn bị nói cái gì rồi trả lời làm sao rồi thực hiện như thế nào, cậu phát hiện… ảnh đại điện đó, xám đi…

“… Kháo!”

Buồn bực tắt trò chơi, làm bản thân còn có một tia mong đợi hụt nữa chứ. Xí! Ông đây không có mong đợi! Không có!

‘Tíc tíc tíc tíc’

Tên nào không có mắt vậy!

Vương Uông Dương dời chuột đến biểu tượng đang phát sáng, ‘Cá ra khỏi nước’? Mở ra…

— Chúng ta giải quyết chuyện của chúng ta đã, tắt trò chơi đi.

— Trò chơi gì?

— Không phải Thiên sứ để chúng ta giải quyết chuyện của chúng ta à? Hay là cậu quên mất câu hỏi vừa nãy tôi hỏi rồi?

— … Thiên sứ… trò chơi… chẳng lẽ…

— Ừ, cậu đoán đúng rồi.

Tôi đã đoán gì đâu mà đúng!!! Vương Uông Dương tức đến nhảy dựng lên.

— Anh là Biển rộng mênh mông.

— Ừ, cũng không đến nỗi ngốc.

— … Ngươi giỡn ông à!

— Đâu có đâu.

— Anh còn nói không có, anh sớm biết tôi là ai rồi, vậy mà lúc kết bạn với tôi còn hỏi tôi là ai.

— Lúc đó tôi thật sự không biết cậu là ai.

— Xạo… sao anh biết tôi là Thiên Bá?

— Cậu tự nói đó thôi.

— Hả? Tôi nói hồi nào?

— Không phải cậu thừa nhận cậu là ‘Cá chết khát’ à?

— Chỉ có vậy thôi mà cũng biết là tôi?

— Ha ha, cá ra khỏi nước, thì không phải là cá chết khát à? Đây chính là tin nhắn kiểm chứng của cậu đó thôi. Suy luận một chút, chỉ cần động não một tí là ra ngay ấy mà, thật ra trong lòng tôi cũng muốn thử vận may mình mà đi hỏi cậu, không ngờ suy luận của tôi chuẩn không cần chỉnh.

— … Anh lợi hại lắm…

— Tôi giải thích nhiều như vậy, chỉ là muốn nói với cậu, từng câu mà tôi đã nói, đều là nghiêm túc.

— Là ý gì?

— Ừhm, tôi nói tôi không có giỡn với cậu là sự thật, tôi nói tôi không thích phụ nữ là sự thật, tôi nói lúc bắt đầu tôi không biết cậu là ai là sự thật, tôi nói… chúng ta thử đi, cũng là sự thật…

“… Kháo!” Bạn Vương, hai tai có hơi đỏ lên, “Hôm nay sao mà nóng thế!”

— Cậu thấy tôi có thể không?

— Có thể gì?

— Đủ điều kiện không?

— Điều kiện gì?

— Quen với cậu.

— … Ừhm…

— Vậy chúng ta gặp mặt đi.

— Ừ…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.